Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 546

Cập nhật lúc: 2025-04-26 12:29:14
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Nhiễm cầm túi xách trên tay đi vào phòng bệnh, Minh Thành Hữu đang tựa nửa người trên giường, sắc mặt có chút khó chịu, hỏi cô: “Em đi đâu?”

 

“Làm gì mà như con nít thế?”

 

Phó Nhiễm đem túi xách bỏ trên tủ ở đầu giường, cô nói tiếp.

 

“Trước kia anh không như thế này?”

 

Minh Thành Hữu kéo tay cô đến bên giường.

 

> Thân thể có bệnh, tâm trí cũng bị biến đổi rồi!”

 

“Hình như là vậy!”

 

Tay anh đặt ở hông cô, cả người dán chặt vào Phó Nhiễm, cảm giác này đã lâu không có nên Minh Thành Hữu nhắm mắt lại cảm nhận, rồi nói.

 

“ Trở về bị mắng ư?”

 

“Không có.”

 

Anh mở miệng cười.

 

“ Chớ có mà lừa gạt anh, anh đã biết rồi!”

 

Phó Nhiễm nắm c.h.ặ.t t.a.y anh.

 

Minh Thành Hữu nằm sát bên cổ cô, hỏi cô: “ Còn hận anh sao?”

 

“Hận, hận không thể cắn một vài miếng thịt trên người anh!”

 

“Anh cũng thế.”

 

Phó Nhiễm đưa tay lên vỗ đầu anh.

 

“ Làm gì đấy.”

 

“Nếu không, em hãy cắn anh một miếng thịt đi!”

 

Minh Thành Hữu đưa tay anh đến trước mặt cô.

 

“ Để cho anh cảm thấy dễ chịu đôi chút.”

 

Phó Nhiễm hé miệng cắn lên cánh tay Minh Thành Hữu, anh thuận cô vào trong lòng, nói: “Phó Nhiễm, chúng ta kết hôn đi!”

 

Cô khẽ dùng sức, Minh Thành Hữu nhăn mũi lại.

 

Phó Nhiễm thôi không cắn nữa, nhìn trên cánh tay anh có một vòng dấu răng hình lưỡi liềm, anh nói tiếp: “ Nếu chúng ta muốn ở cùng nhau, thì phải được mọi người chấp nhận, Phó Nhiễm, chúng ta kết hôn đi!”

 

Bọn họ là hai người giống nhau, đều rất bốc đồng, nhưng không có ai biết được, nhưng lời này vốn là Minh Thành Hữu nợ cô.

 

Nếu không phải anh đột nhiên phát bệnh, bọn họ làm sao phải dây dưa đến bây giờ?

 

“Được.” Cô nhẹ nhàng trả lời.

 

Minh Thành Hữu cảm thấy nhẹ cả người, hô hấp nhẹ nhàng, truyền vào trong tai Phó Nhiễm.

 

“ Nhưng sẽ có mạo hiểm, em có sợ không?”

 

Nguy hiểm trong lời anh nói, chắc là nói đến Lý Vận Linh, không muốn công nhận cô là con dâu.

 

“ Vậy anh phải chọn áo cưới cho em à?”

 

“Đương nhiên.”

 

“Anh định chừng nào đi?”

 

“Đến lúc đó, em thử áo cưới cho anh xem, cái nào anh cảm thấy đẹp mắt, liền mua về cho em.”

 

Trên hành lang, Lý Vận Linh chạm mặt Minh Vanh, anh vội vàng chạy đến gõ cửa, Lý Vận Linh vội vàng lên tiếng ngăn cản: “ Phó Nhiễm ở bên trong?”

 

“S lại đến bệnh viện?”

 

Lý Vận Linh nói chuyện cùng với Minh Vanh, hai người đi vào một căn phòng khác, Lý Vận Linh đi tới bên ghế sa-lon, nhìn Minh Vanh đang đóng cửa phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-546.html.]

 

“Mẹ, có chuyện gì mà nghiêm túc như thế? Không phải Phó Nhiễm muốn kết hôn sao?”

 

“Đúng là cô ta muốn kết hôn.”

 

Bà không mặn không nhạt nói.

 

Minh Vanh cởi áo vest ra, sắc mặt mệt mỏi.

 

“ Hiện tại Thành Hữu thế nào rồi?”

 

“Tạm thời không có chuyện gì.”

 

Minh Vanh thở nhẹ một hơi, nói.

 

“Có thể cô ấy tới đây thăm bệnh thôi.”

 

“Minh Vanh, Phó Nhiễm đã hủy bỏ hôn sự với Lý gia.”

 

Minh Vanh giật mình.

 

“ Hủy bỏ?”

 

“ Hiện tại Phó Nhiễm hình như chỉ muốn bên cạnh Minh Thành Hữu, ngộ nhỡ hai người bọn họ muốn kết hôn…”

 

Lý Vận Linh lắc đầu.

 

“ Không được, tuyệt đối không thể được.”

 

Minh Vanhư một câu chuyện cười, nói: “ Mẹ, mẹ cần gì phải suy nghĩ xa thế?”

 

“Bọn nó giờ dính nhau như vậy, mẹ không thể không đề phòng.”

 

“Mẹ.”

 

Minh Vanh gác chân lên, theo anh thì chuyện cũng không có gì nghiêm trọng, anh nói tiếp.

 

“Phó Nhiễm có con với Thành Hữu, hai đứa nó vốn có tình cảm với nhau, bọn họ kết hôn cũng là chuyện đương nhiên, tương lai sau này khi đứa bé được sinh ra cũng xứng với chức cháu đích tôn của Minh gia, mẹ còn điều gì phải lo lắng?”

 

“Nói thì nói như thế.”

 

Lý Vận Linh băn khoăn.

 

“Nhưng lúc đầu, Phó Nhiễm lựa chọn rời đi, không phải nguyên nhân bởi vì bản di chúc ư? Nó biết Thành Hữu là con riêng, trong tay chỉ có 5% cổ phần của Hào Khôn, chắc chắn ý định ban đầu của nó là nhắm tới anh trai con…”

 

Minh Vanh đưa mắt nhìn Lý Vận Linh.

 

Bà hoảng hốt vì mình lỡ lời.

 

“ Dĩ nhiên, sau này mới biết chuyện di chúc là do quyết định của cha con.”

 

“Mẹ, mẹ chỉ hiểu một cách phiến diện mà thôi, hiện tại Thành Hữu đang bệnh nặng, Phó Nhiễm có quay về thì cũng có được gì?

 

Lý Vận Linh cười lạnh.

 

“Chính bởi vì Thành Hữu có bệnh, một khi hai đứa nó kết hôn, tương lai rất có thể MR sẽ rơi vào tay Phó Nhiễm, con thấy bộ dạng của Thành Hữu như bị quỷ ám vậy đóợ nó sẽ không nghe lời của ai hết, đứa bé trong bụng Phó Nhiễm là của Thành Hữu, Minh gia chúng ta tự nhiên sẽ nhận nó, không bạc đãi nó. Nếu Thành Hữu chết, cô ta sẽ cùng người sau sống cuộc sống sung sướng hạnh phúc, Minh Vanh, mẹ không cho phép cô ta đem tâm huyết của Thành Hữu đi sống cùng người khác.”

 

Minh Vanh đưa ngón trở day day mi tâm, nói: “ Mẹ, đây là chuyện của Thành Hữu và PHó Nhiễm, mẹ có thể quản được sao?”

 

“Hy vọng Thành Hữu không nghĩ đến điều này là tốt nhất, nếu có, ta chắc chắn sẽ không đồng ý.”

 

Minh Vanh vắt áo vest lên ghế, nói.

 

“ Mẹ, mẹ đã quá quan tâm rồi, Thành Hữu sẽ xử lý tốt những việc này, huống chi thân thể nó giờ không tốt, có Phó Nhiễm bầu bạn, không chừng sẽ có lợi đối với bệnh tình của nó.”

 

“Mẹ không muốn Thành Hữu lại lao vào vết xe đổ ngày trước.”

 

Lý Vận Linh như suy nghĩ điều gì, thở dài nói.

 

“ Minh Vanh, bất luận như thế nào, con phải đứng về phía mẹ. "

 

Minh Vanh đứng dậy.

 

"Mẹ, con đi xem Thành Hữu một chút, không chừng hai đứa nó đã suy nghĩ đến việc này rồi, như thế mẹ khỏi cần phải đoán già đoán non nữa!”

Loading...