Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 559

Cập nhật lúc: 2025-04-28 05:11:34
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phó Nhiễm không thấy được tình huống ngoài cửa xe, một hồi lâu vẫn không thấy hai người đứng dậy, cô vội vàng đẩy cửa xe ra đi xuống theo.

 

Lúc này, cô mới nhìn thấy Minh Thành Hữu từ từ đứng dậy, còn có người đàn ông bị đụng phải kia.

 

Cô buông lỏng lo lắng trong lòng, vừa muốn mở miệng. Lại phát hiện thần sắc hai người không bình thường.

 

Minh Thành Hữu từ từ đi tới bên cạnh Phó Nhiễm, cánh tay ôm lấy eo cô.

 

"Không thể về nhà ngay được rồi."

 

"Có chuyện gì sao?"

 

Ánh mắt kịp chạm đến vật gì đó trong tay người đàn ông kia, Phó Nhiễm che giấu ánh mắt khiếp sợ, đầu ngón tay cầm lấy tay Minh Thành Hữu khẽ run rẩy.

 

"Cùng đi một chuyến thôi."

 

Người đàn ông lên tiếng, ánh mắt nhìn về chiếc xe chở hàng dừng ở cách đó không xa.

 

Minh Thành Hữu đưa chìa khóa xe cho hắn, dắt tay Phó Nhiễm đi về phía trước.

 

Cô cẩn thận đi từng bước một, luôn muốn ngoảnh lại nhìn về phía sau.

 

Minh Thành Hữu cười nói.

 

"Cẩn thận hắn ‘lau s.ú.n.g cướp cò’."

 

"Anh còn có tâm tư nói giỡn."

 

Bộ dáng của anh như kiểu trời có sập xuống cũng có người khác chống lưng cho, Phó Nhiễm ngồi vào bên trong chỗ phía sau xe, cảm giác đầu tiên chính là bị bắt cóc rồi.

 

Minh Thành Hữu bị bệnh nặng, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén, anh nhìn chằm chằm hình ảnh phản chiếu trong kính chiếu hậu, nắm c.h.ặ.t t.a.y Phó Nhiễm ý để cho cô đừng lo lắng.

 

Xe chạy tới một nơi không rõ là chỗ nào, cuối cùng dừng sát ở trước một biệt thự lát gạch đỏ trên tường, nhìn thấy vết phai màu hẳn là đã lâu năm.

 

Phó Nhiễm lo lắng khoác cánh tay Minh Thành Hữu, bên trong có mấy người tới đón, một người trong ó ý bảo Phó Nhiễm không được đi vào.

 

Minh Thành Hữu dẫn cô đến hành lang.

 

"Ở đây chờ anh quay lại."

 

"Thành Hữu, em vào cùng với anh."

 

"Yên tâm đi, gặp chuyện không may còn phải đến chỗ này sao?"

 

Nét mặt Minh Thành Hữu quả quyết, thậm chí quay sang người đứng ở bên cạnh nói.

 

"Rót cho cô ấy một ly nước trái cây, phải là mới ép."

 

Phó Nhiễm thấy thế, tâm trạng cũng dịu xuống một chút.

 

Sau đó Minh Thành Hữu đi dọc theo hành lang đi đến phòng chính, Phó Nhiễm ngồi ở trước bàn nóng ruột, không lâu sau, người giúp việc bưng ly nước trái cây tới đây, quả nhiên là mới ép xong.

 

Phó Nhiễm càng cảm thấy có cái gì đó không đúng, nhưng vẫn là lễ phép cúi đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-559.html.]

 

"Cám ơn."

 

"Cô đang mang thai à, tôi lấy tạp chí nuôi dạy con tới đây cho cô đọc đỡ buồn."

 

Người giúp việc đem vài quyển tạp chí trong tay đưa cho Phó Nhiễm.

 

"Nếu có gì muốn dặn dò, lúc nào cũng có thể gọi tôi."

 

Phó Nhiễm nghĩ, thật sự là bắt cóc sẽ không thể được đối xử tốt như vậy.

 

Bên chân chợt thấy khác thường, Phó Nhiễm cúi xuống nhìn, thiếu chút nữa hét ầm lên. Một con ch.ó Tát Ma có thân hình to lớn nằm cuộn dưới đáy bàn, cái mõm gần như muốn gác qua chân Phó Nhiễm, cô chưa hết hoàn hồn, liền muốn vội vàng đứng lên

 

Người giúp việc vội vàng đem con ch.ó Tát Ma ra.

 

"Thật xin lỗi, bình thường Hải Bối rất thích chạy loạn, lao ra ngoài dọa người."

 

"Nó tên là Hải Bối?"

 

"Uông Uông ——"

 

Phó Nhiễm chưa bao giờ tiếp xúc gần gũi với con ch.ó lớn như vậy, toàn thân nó trắng như tuyết trắng gần như không thấy một cọng lông khác màu, xem ra cũng là dòng chó nổi danh quý hiếm.

 

Người giúp việc dùng chân đá đá con ch.ó Tát Ma.

 

"Hải Bối, đi ra ngoài."

 

Nó lại giống như là một đồ vô liêm sỉ không chịu đi.

 

"Thật ngại quá, thiếu phu nhân của tôi mang theo tiểu thiếu gia cùng tiểu thư đi ra ngoài, bình thường Hải Bối thích chơi cùng bọn họ."

 

"Không có việc gì, cứ để nó ở chỗ này đi."

 

Rốt cuộc vẫn có chút rụt rè, lúc Minh Thành Hữu đi ra từ trong phòng, liền nhìn thấy Phó Nhiễm ngồi ở trước bàn không nhúc nhích, thần sắc cùng thân thể căng thẳng, dáng vẻ như gặp chuyện vô cùng nghiêm trọng.

 

Anh bước tới, đột nhiên nhìn thấy con ch.ó Tát Ma màu trắng.

 

Hải Bối giống như là muốn lấy lòng Phó Nhiễm, nằm bên cạnh ghế của cô không nhúc nhích, do nó to lớn nên Phó Nhiễm vẫn ngồi im bên trong ghế, ánh mắt nhìn Hải Bối chằm chằm, chỉ sợ nó giở thú tính.

 

"Thành Hữu."

 

Nhìn thấy anh tới đây, cô cũng chỉ là nhỏ giọng gọi.

 

"Sao lại bị con ch.ó dọa sợ đến như vậy?"

 

Minh Thành Hữu đi tới bên cạnh Phó Nhiễm, bỗng thấy Hải Bối đứng lên, bộ lông toàn thân dựng lên.

 

"Hừ, còn phân biệt nam nữ."

 

Ánh mắt Phó Nhiễm xuyên qua anh nhìn về căn phòng trước mặt.

 

"Anh không sao chớ? Rốt cuộc là ai đưa chúng ta tới đây?"

 

"Không có việc gì."

Loading...