Phó Nhiễm tới trước mặt Minh Thành Hữu, Minh Thành Hữu kéo tay cô. “Mới vừa rồi ăn cơm chiều thấy bộ dáng mất hồn mất vía của em, làm sao vậy?”
“Thành Hữu, anh xem, có một số việc có phải là em suy nghĩ quá nhiều hay không?”
“Còn đang suy nghĩ chuyện Hứa Dung? Phó Nhiễm xoay người, hai tay ôm lấy thắt lưng Minh Thành Hữu. “Thành Hữu, ngày mai chúng ta đừng đến công ty, đều ở nhà cùng Hãn Hãn đi.”
“Nếu không anh nói với mẹ, chúng ta tìm một cơ hội trở về Y Vân Thủ Phủ.”
“Không cần.” Phó Nhiễm hướng đầu về phía Minh Thành Hữu. “Có một số việc chỉ có ở đây mới có thể tìm được đáp án.”
La Văn Anh xách túi đứng ở cửa thang máy, Tiểu Chu nhìn thấy cô từ xa: ”Eve.”
La Văn Anh đã quen nhìn bộ dáng hấp tấp của cô nàng. “Chạy chậm một chút, thẻ đã quẹt rồi, còn sợ muộn làm sao?”
Tiểu Chu giơ bữa sáng trong tay lên. “Bánh bao hấp Lý Kỷ, lát nữa chia cho chị một nửa.”
“Chị ăn sáng ở nhà rồi.” Ngón tay La Văn Anh vuốt vuốt vài sợi tóc ra sau gáy.
Tiểu Chu nhìn cô một lúc lâu. “Không thích hợp, thật là không thích hợp.”
La Văn Anh không hiểu bỗng thấy chột dạ, ánh mắt nhìn đi nơi khác. “Có cái gì không thích hợp?”
“Trước kia chị luôn bận bịu công việc cuống cuồng, mười ngày có chín ngày ăn sáng ở văn phòng, sao hôm nay lại thay đổi?”
La Văn Anh nghe xong, thần sắc hơi thả lỏng. “Cái này là chị đang tu thân dưỡng tính nha.”
“Em biết, gần đây có chỗ đặc biệt nóng, nên kêu là tu thân dưỡng tính chứ gì?”
La Văn Anh vừa nghe xong, tâm tình lại khẩn trương hơn. “Nói cái gì
Càng lúc càng có nhiều người chờ thang máy, hôm nay thang máy chậm hơn rất nhiều so với ngày thường, La Văn Anh ngẩng đầu lên nhìn từng con số sáng lên chằm chằm.
Động tác này làm Tiểu Chu quái dị liếc mắt nhìn một cái.
Cô không khỏi hô to. “Dâu tây!”
La Văn Anh không kịp phản ứng gì. “Em muốn ăn dâu tây sao?”
Tiểu Chu che miệng lại cười rộ lên, La Văn Anh đột nhiên nghĩ đến cái gì, bàn tay cô che lại gáy, trừng mắt nhìn Tiểu Chu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-705.html.]
“Eve, chị thật là không phải, ngày hôm qua Lão đại tự mình gọi điện thoại tới xin phép cho chị nghỉ, cả ngày em cũng không thấy bóng dáng Lão đại đâu, chị mau thành thật khai báo.”
La Văn Anh nhìn xuống dưới thang máy, cửa vừa mở ra, nhân viên chen chúc ở cửa chen vào, cô nhanh chóng tiến đến, cô cùng Tiểu Chu gần như đồng thời cùng đi vào thang máy.
Ting Ting.
Thang máy kêu thông báo quá tải.
Không ít người hai mặt nhìn nhau, lãnh đạo đang ở đây, không thể làm cho lãnh đạo đi ra ngoài đợi lần sau, mà trong lòng thì cũng không ai muốn bước chân ra.
Tiểu Chu đột nhiên nhìn thấy Minh Tranh đang đi về hướng thang máy chuyên dụng, cô không nói hai lời, một tay đẩy La Văn Anh ra.
“Eve, sau khi tan tầm nhớ mời em ăn dâu tây nha.”
La Văn Anh đi giày cao gót, bất thình lình bị đẩy ra, bước chân lảo đảo, cửa thang máy khép lại trong nháy mắt, mọi người thấy một đôi tay kịp thời đỡ lấy cô.
“Tiểu Chu, cô thật là to gan!” Trong thang máy có người cười nói.
Tiểu Chu vỗ vỗ ngực.“Cái này gọi là tinh thần hy sinh vì tập thể.”
Gần như cả người La Văn Anh được Minh Tranh ôm trong cánh tay, bàn tay anh đỡ nhanh thắt lưng cô. “Sao lại bị người ta đẩy ra?”
Câu hỏi này làm cho La Văn Anh cũng thấy mất mặt.
Cô cố gắng đứng vững.“Thang máy quá tải.”
“Trên người em cũng không có bao nhiêu thịt, chen vào còn có thể bị quá tải sao?”
La Văn Anh không khỏi đỏ mặt, cái gì bảo trên người không mấy thịt, còn chen vào đi.
Minh Tranh thấy cửa thang máy chuyên dụng mở ra, anh đi vào trước, đứng nhìn La Văn Anh vẫn còn đứng tại chỗ, anh đưa bàn tay giữ cửa thang máy.“Thất thần làm cái gì, mau vào đi.”
Minh Tranh kéo La Văn Anh tiến vào thang máy.
Anh cúi đầu nhìn vẻ mặt không được tự nhiên của La Văn Anh chằm chằm, thần sắc buồn cười. “Sao lại biết thẹn thùng như thế này?”
La Văn Anh không nhìn hướng về phía Minh Tranh. “Ai thẹn thùng?”
Bóng dáng cao lớn của anh áp sát vách tường, ánh mắt xuyên qua gương nhìn La Văn Anh, buổi sáng thức dậy rửa mặt chải đầu cô cũng chú ý tới dấu hôn ở cổ, không chỉ có một cái, sửa lại hồi lâu mới tìm đến chiếc khăn lụa có thể miễn cưỡng che khuất, bây giờ dấu hôn màu hồng lại như lộ ra bên ngoài.