Minh Thành Hữu để cho Phó Nhiễm lên ghế sô pha, Tiêu quản gia sai dâng .
Sắc mặt Lý Vận Linh nghiêm nghị. “Sao trưởng khoa Tống thời gian rảnh tới đây?”
“Tam thiếu thiếu phu nhân đến khám bệnh , đoán là việc khó nên để cho ôi đến xem.”
Phó Nhiễm ngẩng đầu lên, Minh Thành Hữu chuyển hướng đến ánh mắt cô, khóe miệng kéo lên, thoáng ý .
Lý Vận Linh hai một lát, đó ánh mắt hướng đến Hứa Dung. “Trưởng khoa Tống, đây là vị hôn thê của Minh Vanh nhà .”
“Hóa là Nhị thiếu phu nhân tương lai, chúc mừng chúc mừng, bây giờ con mới lập gia đình, là do khám, Minh phu nhân, dù thế nào bà cũng tặng cho một phần bánh kẹo mới .”
Trưởng khoa Tống chú ý tới khí khác thường trong phòng khách.
Minh Thành Hữu cố tình ở bên cạnh Phó Nhiễm, vị trí khác cũng chịu , cánh tay gác lên thành ghế sô pha, chân trái vắt chéo, bộ dạng phần tăng thêm chút kiêu ngạo, bàn tay xoa xoa đầu Phó Nhiễm. “Vừa chuyện gì xảy , thấy em giống như khác ăn tươi nuốt sống ?”
Lý Vận Linh . “Dung Dung, con mới mang thai, rốt cuộc lúc trưởng khoa Tống ?”
Hứa Dung cúi đầu xuống, như thế nào cũng nâng lên nổi.
Trưởng khoa Tống chen . “Đương nhiên chuyện như cũng thể qua loa, hơn nữa còn kiểm tra m.á.u và nước tiểu, còn dặn dò Nhị thiếu phu nhân chú ý vài việc.”
Ánh măt Phó Nhiễm thẳng, trông thấy cánh tay Minh Vanh vòng qua bả vai Hứa Dung.
Tiêu quản gia ở bên cạnh lên tiếng, sắc mặt Lý Vận Linh càng lúc càng u ám, cũng thể toạc mặt trưởng khoa Tống.
“Cảm ơn, đây là chuyện quan trọng của Minh gia, nhất định sẽ tặng riêng cho trưởng khoa Tống món quà lớn.”
“Tốt, sẽ chờ những lời của Minh phu nhân.” Trưởng khoa Tống dậy, một giọt cũng động đến. “Tam thiếu, thiếu phu nhân còn cần khám nữa ?”
Minh Thành Hữu nghiêng đầu Phó Nhiễm. “Cần ?”
Cô mím chặt môi lắc đầu. “Cảm ơn trưởng khoa Tống, hôm nào sẽ bệnh viện, lẽ thuận tiện hơn.”
“Được, sẽ quấy rầy nữa.”
Lý Vận Linh sai Tiêu quản gia tiễn trưởng khoa Tống ngoài.
Hứa Dung cúi thấp đầu một hồi lâu, Minh Vanh nắm c.h.ặ.t t.a.y của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-714.html.]
Hứa Dung chậm rãi về phía Phó Nhiễm đối diện, đó sang hướng Lý Vận Linh.
“Mẹ, Tiểu Nhiễm, thực xin , con cũng vì thấy tờ kết quả, trưởng khoa Tống con mang thai, nhưng lúc phòng khám bệnh quá nhiều nên con thực sự thấy.”
Lý Vận Linh cũng là nhân vật đơn giản, ánh mắt chần chừ do dự, khóe miệng kéo xuống như như vẻ giễu cợt. “Dung Dung , Minh gia chúng luôn luôn bình yên vô sự, từ đến nay tình cảm em hai đứa chúng nó tồi, sống ở đây cần giở trò gì khác, thật sự đều thể thấy.”
Lý Vận Linh xong, vặn Tiêu quản gia tiến . “Ta về phòng nghỉ ngơi , ầm ĩ như , bữa cơm tối nay ăn cũng .”
“Mẹ.”
Lý Vận Linh khoát tay, ý bảo Hứa Dung đừng gì thêm nữa.
Tiêu quản gia đẩy Lý Vận Linh v
Minh Vanh ghế sô pha, một câu cũng .
Minh Thành Hữu dậy về phía bàn ăn. “Cho xem tối nay món gì ngon? Món ăn tồi nha, Phó Nhiễm, đây ăn cơm.”
Thấy cô ở đó động đậy, Minh Thành Hữu trở cầm tay Phó Nhiễm kéo cô lên. “ Nhị ca, ăn cơm .”
Hốc mắt Hứa Dung ướt át, Minh Vanh ôm đến bàn ăn.
Tiêu quản gia đưa Lý Vận Linh về phòng xong , thấy khí thích hợp liền hòa giải. “Đây là canh gà nhà bếp chuẩn , Nhị thiếu phu nhân, mang thai càng uống nhiều một chút.”
Ánh mắt Hứa Dung từ đầu đến cuối vẫn hạ thấp xuống, bàn tay Minh Vanh áp lên bụng cô. “Còn thoải mái ?”
“Khá hơn nhiều .”
Tiêu quản gia rót canh gà đưa cho Hứa Dung.
Minh Thành Hữu về phía món cua ở giữa bàn ăn. “Hình như qua mùa cua?”
“Tam thiếu, đây là cua ở hồ nước ngọt nổi tiếng ở Tô Châu, bộ là cua giống cái, nổi chậm mặt nước, thịt mềm và chắc.”
Minh Thành Hữu xem xét, cầm lấy một con lớn, giơ tay lên. “Đem bộ dụng cụ đây.”
“Vâng.”
Cái gọi là dụng cụ, là kìm kẹp càng cua, bộ chất liệu bằng bạch kim, Minh Thành Hữu nhận lấy chăm chú đối phó với con cua trong tay, một câu cũng .