Minh Thành Hữu lấy xe “ đưa bà về”
Tiêu quản gia vội vàng khoát tay “Không, cần , tự bắt xe về mà”
“Lên , dù cũng thuận đường”
Tiêu quản gia ở ghế lái phụ, trong lòng tràn đầy thấp thỏm, một hồi lâu mới quyết định mở miệng “Tam thiếu, thật xin ”
“Chuyện gì?”
Tiêu quản gia nặng nề thở một “Ngài hoài nghi sai, thuốc của phu nhân là do đổi”
Minh Thành Hữu lái xe chậm , đưa mắt bà “Bà một mực bên cạnh , tại như thế?”
Tiêu quản gia tờ kết quả trong tay “Nói thể ngài tin” Bà đưa tay gõ đầu một cái “Tam thiếu, gặp phu nhân, mấy lời với phu nhân”
Minh Thành Hữu lái xe, mang bà tới Minh gia.
Hứa Dung đang ở ban công lầu hai, tiếng còi xe, tưởng Minh Vanh trở , thò đầu thì thấy Minh Thành Hữu cùng Tiêu quản gia.
Sắc mặt cô vui mừng, xem bọn họ tìm Tiêu quản gia trở về .
Hứa Dung trở về phòng, mở cửa bước xuống lầu.
Ở phòng khách thấy Tiêu quản gia, Hứa Dung cũng dám vẻ nhiệt tình quá “Tiêu quản gia,, bà trở ”
“Nhị thiếu phu nhân” Đáy mắt bà bình tĩnh, Lý Vận Linh mở cửa phòng ngủ “Tiêu quản gia?”
“Phu nhân” Bà bước nhanh tới phía , nhưng Hứa Dung ở đây cũng nhiều lời “Chân của phu nhân ?”
“Còn thể thế nào, lên ”
Ánh mắt Tiêu quản gia lộ vẻ áy náy, Hứa Dung thường ngày ở lầu, giờ thấy việc của liền trở về phòng .
Minh Thành Hữu đỡ Lý Vận Linh nhà.
Tiêu quản gia cũng theo.
Lý Vận Linh Tiêu quản gia một hồi lâu “Thành Hữu, hai ..”
Tiêu quản gia trực tiếp quỳ xuống mặt Lý Vận Linh “Phu nhân, là sai , thật sự xin ngài”
“Thế nào?”
Minh Thành Hữu bàn sách “Tiêu quản gia, bà nên lý do vì bà như ?”
“ Đều là do ma ám, lúc tìm đến , nơi ở của con trai , đưa năm vạn, trong lòng gấp gáp, liền đưa cho , Nhị thiếu chính là mất tích của , cũng lặng lẽ xét nghiệm DNA…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-744.html.]
“Kết quả Minh Vanh chính là con trai bà?”
Tiêu quản gia liên tục gật đầu “Thật sự cũng thẻ tin ”
Lý Vận Linh nhức đầu, đưa tay lên day trán “Chẳng lẽ, đưa thuốc cho bà chính là Minh Vanh?”
Nói những lời , Lý Vận Linh giật kinh hãi.
Tiêu quản gia lắc đầu “Không , Nhị thiếu gia cũng chuyện , … Sau khi Nhị thiếu gia là Quân Quân, cảm thấy bản là nhưng đối xử với con, ngày đó thấy Dung Dung phu nhân mắng, thương tâm, cũng đau lòng”
Lý Vận Linh gì.
Minh Thành Hữu suy nghĩ “Đối phương là ai bà ?”
“Không ” Tiêu quản gia chảy nước mắt, lắc đầu “ Đối phương là của Nhị thiếu gia,nên giúp đỡ nó, dặn dò bí mật , tiếp tục ở bên cạnh phu nhân, về việc gì cần là thể ”
“Bà dám âm mưu hãm hại ” Lý Vận Linh kiềm tức giận “Tiêu quản gia, ngoài sự việc , Minh gia chúng gì với bà ?”
Tiêu quản gia hổ “Phu nhân, thật xin ”
Minh Thành Hữu đưa tay lên vaiLys Vận Linh “Quan hệ của bà và Minh Vanh, ?”
Tiêu quản gia lắc đầu một cái “ dám với Nhị thiếu gia”
Lý Vận Linh đưa tay đặt lên chân “Bà theo hơn 30 năm , hề đề phong bà bất cứ thứ gì, mà bà tay với độc ác như thế. Tiêu quản gia, đà coi bà như trong gia đình, cái gì cũng hết với bà, thế nhưng..”
Tiêu quản gia cúi thấp đầu, động đậy.
Minh Thành Hữu thuận tiện rõ suy nghĩ của , Tiêu quản gia đưa ngọc bội cho Hứa Dung, bình thường bà đối xử với Hứa Dung cũng , cho cùng chính là vì mối quan hệ đây.
“Bà thật là hồ đồ” Lý Vận Linh đưa tay chỉ Tiêu quản gia “Tại thể chuyện trùng hợp như , đứa trẻ Vân Phong ôm chắc là con của bà? Ông cũng sẽ tìm rõ chân tướng của đứa trẻ , mà bà …”
Minh Thành Hữu khom lưng nâng Tiêu quản gia lên.
“Phu nhân, luôn tìm con trai Quân Quân của về, thể suy nghĩ nhiều như thế?”
Minh Thành Hữu đưa mắt Tiêu quản giả, trong mắt ẩn chứa sự phức tạp.
Cho đến khi Tiêu quản gia rời , Minh Thành Hữu mới lên tiếng “Mẹ, chuyện nhất cũng đừng bên ngoài”
“Không tìm Quân Quân ? Mẹ hỏi rõ ràng chuyện với Minh Vanh, đến tột cùng nó chân tướng chuyện bao nhiêu ”
Minh Thành Hữu nhíu mày “ Làm gì chuyện trùng hợp như thế? Là con tìm cố ý tới diễn kịch mặt chúng , thật nghĩ tới Tiêu quản gia cất giấu bí mật kỹ như thế”
Lý Vận Linh giật “Không tìm ?’’
“Cũng hai mấy năm trôi qua, thời gian càng lâu càng khó tìmLý Vận Linh , gương mặt càng lúc càng khó coi “Nói cách khác, Minh Vanh thể là Quân Quân?”
“Không ngoại trừ khả năng , nhưng mà ..” Minh Thành Hữu ngẩng đầu Lý Vận Linh “Mẹ cảm thấy thể như thế ?”