Minh Vanh muốn động đậy thân thể, nhưng lại bất lực.
Lý Vận Linh nâng Minh Vanh dậy.
“Minh Vanh, trước kia mẹ đối xử không tốt với con, hiện tại thái độ của mẹ với Minh Tranh con vẫn để ý, còn Thành Hữu nữa, nó cũng ở mãi tại Y Vân thủ phủ không chịu về, từ ngày ba con mất, mẹ chỉ có một mình Tiêu quản gia để nói chuyện, giờ bà ấy cũng không ở đây. Con hãy cho mẹ một cơ hội, để cho mẹ được chăm sóc Dung Dung, được không?”
“Mẹ, trong lòng mẹ không trách con sao?”
“Làm sao không trách được, lúc trước mẹ rất tức giận, thấy con không chịu quay đầu lại, muốn lôi kéo Lý Bồi Ninh đồng quy vu tận, sau đó xe của con rơi xuống sườn núi” Lý Vận Linh nhớ đến một màn kia, trong lòng vẫn còn sự sợ hãi, bà dừng một chút rồi nói tiếp “ L cầu mong cho con đừng gặp chuyện không may, chỉ cần có thể sống là tốt rồi, còn oán trách cái gì nữa?”
Minh Vanh đưa tay hướng tới chân mình “Dung Dung đâu?”
“Ở trong phòng khách cùng Tiểu Nhiễm”
Lý Vận Linh đứng dậy rót ly nước cho anh “ Lúc nhỏ mẹ không quan tâm tới con lắm, Minh Vanh, sau này con của con mẹ sẽ chăm sóc”
Hứa Dung gõ của phòng.
Lý Vận Linh đi tới “Vào phòng của mình mà còn phải gõ cửa sao?”
Hứa Dung đẩy cửa tiến vào “Mẹ, con nghĩ mẹ và anh ấy đang nói chuyện”
Lý Vận Linh đưa cho cô ly nước “ Mẹ đi dặn dò nhà bếp làm đồ ăn, sẵn tiện mẹ bảo người giup việc mang đồ đạc của các con xuống đây luôn”
“Vâng thưa mẹ”
Lý Vận Linh đi ra ngoài rồi đôgns cửa phòng lại, Hứa Dung cầm ly nước tới cạnh giường Minh Vanh “Anh có muốn đi không? Chúng ta có còn nơi nào để đi không?”
Minh Vanh đưa tay cầm ly nước rồi uống.
“Dung Dung, em thích nơi này sao?”
“Vâng, hiện tại em rất thích” Hứa Dung ngồi trên mép giường “Trước kia cảm thấy Minh gia quá thâm sâu, hiện tại nghĩ lại, là do em phức tạp hóa vấn đề lên mà thôi”
Hết thảy mọi chuyện khôi phục lại như trước kia, Minh Thành Hữu cũng bắt đầu đi làm, từng bước gánh bớt một phần công việc cho Phó Nhiễm.
Theo như lời của Minh Thành Hữu là vợ yêu nên nghỉ ở nhà tĩnh dưỡng thân thể, là bà xã của anh thì phải dựa vào anh.
Phó Nhiễm cũng vui vẻ ở nhà, thỉnh thoảng cô cũng tới MR hỗ trợ, vợ chồng hợp tác làm việc,hiện tại Minh Thành Hữu là người đứng đầu công ty, cô có phần lớn thời gian chơi cùng Hãn Hãn, mỗi ngày trôi qua thật yên bình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-767.html.]
Minh Thành Hữu đang gặp khách hàng, Huống Tử đang tiếp khách, may mắn là Huống Tử cũng đã quen việc, cho nên công việc thực hiện cũng dễ dàng.
Minh Thành Hữu kéo caravat, đứng dậy “Huống Tử, cậu ở đây tiếp khách, tôi ra ngoài hít thở không khí một tí”
Huống Tử đứng dậy rót cho đối tác một ly rượu, Minh Thành Hữu đẩy ghế bước ra ngoài, cảm giác choáng váng, anh họ nhẹ hai cái, bình tĩnh ra ngoài.
Có vẻ anh đã uống khá nhiều rồi, cho nên anh tìm cách ra ngoài giải tỏa bót.
Thứ nhất là vì chính bản thân mình, Phó Nhiễm không cho phép, thứ hai là trong nhà còn có con nít.
Anh nhấc chân định bước tới nhà vệ sinh, trước mặt anh là quản lý của Mê Tính, phía sau còn có các cô gái trẻ đẹp đi theo. Ở trong này, các cô gái dường như đã được huấn luyện chuyên môn rất chuyên nghiệp.
Minh Thành Hữu đi thẳng về phía trước, quản lý thấy anh liền chào “Tam thiếu”
Minh Thành Hữu gật đầu, phía sau quản lý có một cô gái, cô ta có khuôn mặt trẻ đẹp, kiều diễm, Minh Thành Hữu thu hồi tầm mắt, lách qua người cô ta để đi, thế nhưng cô gái bị vấp chân, ngã nhào vào lòng anh.
Minh Thành Hữu thuận tay nắm được cổ tay cô ta, đem cô ta kéo lên.
Sắc mặt quản lý tức giận, quay đầu trách cứ “Cô đi đứng kiểu gì đó, không có mắt à?”
“Không sao” Minh Thành Hữu rút tay lại, nhìn đến một loạt các cô gái phía sau, anh ồn cười, phương thức huấn luyện của Mê Tính thật độc đáo.
“Tam thiếu, thật ngại, các cô ấy đếu là người mới”
Cô gái vừa mới té ngã ngẩng đầu, nhìn Minh Thành Hữu không chớp mắt, trong mắt tràn đầy tình ý, Minh Thành Hữu cũng không phải là người ham mê sắc đẹp, anh híp mắt lại nhìn cô ta, ý bảo cô ta hãy ngưng ngay cái trò liếc mắt đưa tình ấy đi.
Quản lý nói xong, nhìn sắt mặt Minh Thành Hữu, hạ giọng nói “Tam thiếu, mời ngài xem”
Nếu anh gật đầu đồng ý, chắc chắn quản lý sẽ đưa người ngay cho anh.
Minh Thành Hữu giả ngốc “Nhìn cái gì?”
Quản Lý cười nói “Tam thiếu, xin ngài đùng có nói giỡn, đây là các cô gái mới tới, ngài cũng hiểu mà”
Minh Thành Hữu đưa tay vỗ vỗ bả vai quản lý “ Ai chẳng biết là tôi có vợ con rồi, bây giờ tôi đang bàn việc làm ăn, đừng hiểu nhầm”
Sắc mặt quản lý khẽ biến “Vâng, tình cảm của ngài và Minh phu nhân rất tốt, ai cũng ngưỡng mộ hết, mà mấy cô gái này mới tới, cũng không biết gì nhiều, sao ngài không chọn lấy một người?”
Minh Thành Hữu vẫy vẫy tay.