Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 780

Cập nhật lúc: 2025-05-27 11:13:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh xoay người bước lên sân khấu, khóe miệng Phó Nhiễm thoáng ý cười, mang vẻ giễu cợt.

 

Sau mấy bước Minh Thành Hữu đã đến bên cạnh cô, nhìn thấy Phó Nhiễm còn cười, cũng không khỏi nhếch miệng, sau này còn rất nhiều thời gian, cứ từ từ để cô cầu xin tha thứ.

 

Sau khi chuyển vào Y Vân Thủ Phủ, dù hai người bọn họ cùng nằm trên một chiếc giường nhưng cũng chưa từng động vào nhau lấy một lần. Lúc ngủ Phó Nhiễm cũng rất quy củ, không hề chiếm giường của Minh Thành Hữu. Tắt đèn xong, Phó Nhiễm ôm chăn thật chặt, phải đợi Minh Thành Hữu ngủ say cô mới yên tâm đi ngủ.

 

Nghe tiếng người đàn ông bên cạnh thở đều đều, Phó Nhiễm không khỏi thấp thỏm trong lòng. Cô nằm đưa lưng về phía Minh Thành Hữu, tất nhiên là cũng không thấy đôi mắt anh đang mở to.

 

Khi Phó Nhiễm đang rơi vào mộng đẹp, Minh Thành Hữu đột nhiên lật người, cánh tay dài đặt trước n.g.ự.c cô. Phó Nhiễm giật mình không thể ngủ thêm, kinh hoàng mở mắt ra, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng rỉ ra. Cô muốn nhấc tay anh ra, nhưng Minh Thành Hữu dùng lực rất mạnh, bàn tay như có như không chạm vào bộ n.g.ự.c đẫy đà của cô. Phó Nhiễm mặt đỏ bừng, xoay người gọi, “Này, tỉnh đi.”

 

Minh Thành Hữu không có phản ứng. Phó Nhiễm lại đẩy cánh tay anh ra.

 

Minh Thành Hữu nhấc đùi phải đè lên người Phó Nhiễm, tiếp tục lật người, lần này là nằm cả người trên người cô. Phó Nhiễm khẽ rên rỉ than nă

 

"Này!"

 

Người đàn ông mở mắt ra, đột nhiên thấy Phó Nhiễm trước mặt, anh khẽ nhíu mày: "Làm sao cô lại ở dưới người tôi?"

 

Phó Nhiễm tức giận trừng mắt: "Chính anh bò lên."

 

Nét mặt Minh Thành Hữu như khó có thể tin nổi, chống hai tay bên người Phó Nhiễm: "Chuyện cười, tôi sẽ bò lên trên người cô?"

 

"Chẳng lẽ là tôi chui xuống phía dưới người anh?" Phó Nhiễm nghe vậy, lạnh lùng nói.

 

“Không biết được, ngày ngày cùng ngủ trên một chiếc giường, không ai đảm bảo sau này sẽ không phát sinh ra chuyện gì.”

 

Phó Nhiễm nén sự tứcgiận “Anh có thể đứng lên trước được không?”

 

Minh Thành Hữu nhấc chân lên, đặt đầu gối ở hai bên người Phó Nhiễm làm gò má cô ửng hồng, vội lấy chăn che người. Không ngờ Thành Hữu cúi xuống, cô tránh đi nhưng không kịp làm khóe môi anh dừng lại trên cổ.

 

Minh Thành Hữu ung dung nhỏm dậy, ngón tay mơn trớn khóe môi “Đây cũng không phải do tôi cố ý.”

 

Phó Nhiễm trừng mắt nhìn anh, đem chăn quấn chặt lấy người, xoay lưng về phía anh.

 

Minh Thành Hữu khoanh chân ngồi giữa giường, thấy Phó Nhiễm nằm ngủ sát mép giường, cảm giác trên môi còn vương vấn mùi thơm trên người cô. Minh Thành Hữu vỗ lưng Phó Nhiễm làm cô giật mình, toàn thân căng cứng.

 

“Chúng ta nói chuyện đi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-780.html.]

 

“Nói

 

Minh Thành Hữu xích lại gần Phó Nhiễm, cô ngồi dậy, mở to hai mắt nhìn anh “Nước sông không phạm nước giếng, chúng ta đã thỏa thuận thế rồi.”

 

Minh Thành Hữu giơ ngón trỏ thon dài tự chỉ mũi mình “Cô cho là vừa rồi là tôi cố ý?”

 

“Ít nhất không phải là tôi.”

 

Minh Thành Hữu hừ lạnh “ Không biết được.”

 

Phó Nhiễm nằm lại chỗ cũ, không định cùng anh nói chuyện thêm.

 

Lát sau, truyền đến tiếng xột xoạt, Phó Nhiễm nhắm chặt hai mắt giả vờ ngủ say, Minh Thành Hữu lấy ra điếu thuốc, cô có thể nghe được tiếng bật lửa. Trong chốc lát, trong phòng tràn đầy mùi khói thuốc

 

Phó Nhiễm ho khan mấy tiếng, ngay sau đó giường rung nhẹ, Minh Thành Hữu dịch đến ngồi sát bên cô làm mùi thuốc càng phát ra nồng nặc tràn vào mũi cô. Cô lấy tay che mũi, mặc kệ Minh Thành Hữu ngồi hút thuốc, cố gắng nhắm hai mắt chìm vào giấc ngủ.

 

Minh Thành Hữu hút hết điếu thuốc, duỗi cái lưng mỏi nhưng cũng không có ý muốn đi ngủ. Anh quơ lấy trên tủ đầu giường điều khiển bật TV.

 

Tiếng từ TV truyền vào tai Phó Nhiễm, cô thầm thở dài. Kiểu này đến rạng sáng cô mới có thể an giấc, kéo dài mấy hôm chắc cô sẽ bị bức đến phát điên.

 

Suy nghĩ một chút, cô quay người qua mở mắt, lại nhìn thấy gương mặt tuấn tú của Thành Hữu gần trong gang tấc. Anh đưa tay chống đỡ đầu, đôi mắt đen láy nhìn cô không rời.

 

Tim Phó Nhiễm đập thình thịch.

 

Minh Thành Hữu cầm điều khiển trong tay gõ nhẹ lên đùi, Phó Nhiễm chống tay ngồi dậy, dựa lưng vào đầu giường “Chúng ta hợp tác đi.”

 

“Hợp tác cái gì?”

 

“Tôi cũng thấy được anh vốn không muốn đính hôn. Nếu đã như vậy, chi bằng chúng ta hợp tác với nhau, anh không làm khó dễ tôi, khi cần tôi sẽ phối hợp với anh.”

 

Minh Thành Hữu ngồi dậy, ánh mắt tiến tới gần Phó Nhiễm “Nói cách khác, cô cũng không muốn đính hôn?”

 

Phó Nhiễm bị anh nhìn làm cho hoảng sợ, tựa hồ thấy chóp mũi Thành Hữu đang đến gần. Đúng lúc Phó Nhiễm không còn đường lui, anh bỗng vung điều khiển trong tay lên “Tự cho mình là thông minh.”

 

Chiếc điều khiển bị ném va vào vách tường, Minh Thành Hữu nằm xuống quay lưng về phía Phó Nhiễm.

 

TV mở ra cũng không có ai tắt làm Phó Nhiễm cả đêm ngủ không yên, hôm sau rời giường, toàn thân mệt mỏi như đã mấy đêm không ngủ.

Loading...