Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 789

Cập nhật lúc: 2025-05-29 12:09:01
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

La Văn Anh đưa tay nắm lấy tay cô.

 

Tạ Nam nói rất nhiều, cũng rất biết thừa dịp lôi kéo làm quen, ngồi thang máy một hồi lâu bất quá liền đứng lên bắt chuyện cùng Tiểu Chu, cửa thang máy đinh mở ra, La Văn Anh dẫn đầu đi ra ngoài, Tạ Nam nhìn theo bóng lưng của cô.

 

"Cấp trên như cô ấy thật khó gần gũi."

 

Tiểu Chu cùng Tạ Nam cùng đi về phía trước: "Đừng nói bừa, con người Eve rất tốt."

 

Ngay cả có lúc đối với cô rất khắc nghiệt, bất quá Tiểu Chu tự nhiên cũng biết đây là vì cô ấy có ý tốt.

 

Minh Tranh ngồi ở trước bàn làm việc, trên cánh tay bọt nước sau khi vỡ ra trông vô cùng thê thảm, thật không nỡ nhìn, sắc mặt anh lạnh lùng, nhìn chằm chằm máy vi tính, ngón tay ở trên bàn phím gõ rất nhanh.

 

Tạ Nam gõ gõ cửa phòng làm việc.

 

“Vào đi."

 

"Xin chào Tổng giám đốc, tôi là thư ký mới tới."

 

Minh Tranh cũng không ngẩng đầu lên, Tạ Nam đi đến cạnh anh, nhìn thấy cánh tay của Minh Tranh, cô không có hỏi nhiều, Minh Tranh làm xong liền phất tay ý bản cô đi ra ngoài.

 

"Công tác cụ thể sẽ có người giúp cô chuẩn bị, còn có hôm nay tôi không muốn gặp bất kì người nào, có điện thoại cũng thay tôi từ chối."

 

"Vâng." Tạ Nam trước khi trước khi rời đi, ánh mắt một lần nữa nhìn chằm chằm vết thương trên tay Minh Tranh.

 

Cho đến khi cửa phòng làm việc nặng nề vang lên tiếng đóng cửa, thần sắc căng căng của Minh Tranh lúc này mới thả lỏng một chút, anh dựa người vào ghế, cây bút kí tên cầm trong tay cũng bị ném sang một bên.

 

Tiểu Chu cầm một tập tài liệu đi tới trước cửa, Tạ Nam nhanh chóng gọi cô lại.

 

"Julie."

 

"Gì thế?"

 

"Lão đại phân phó, hôm nay không muốn gặp bất kì người nào."

 

Tiểu Chu giơ giơ lên tài liệu trong tay lên "Cái này làm sao bây giờ? "Cô đưa tôi đi, tôi đợi tới thời gian ăn cơm sẽ mang vào."

 

"Cũng được." Tiểu Chu tiện tay đem tài liệu đưa cho Tạ Nam.

 

"Julie" Tạ Nam kéo cô đến bên cạnh mình.

 

"Đợi tôi cùng ăn cơm trưa đi, tôi vừa tới công ty cũng không quen người khác."

 

"Được thôi."

 

Thời gian cơm trưa, Tiểu Chu gõ cửa phòng làm việc La Văn Anh "Eve, chúng tôi đi ăn cơm, có cần mua về cho cô không?"

 

"Không cần, các cô đi đi." La Văn Anh cũng không ngẩng đầu lên, cúi đầu hoàn thành đống công việc.

 

Tạ Nam cùng Tiểu Chu ăn cơm rất ngon miệng, Tạ Nam xoay người lại nhận lấy hai chén canh mà Tiểu Chu đem tới.

 

"Chao ôi, cám ơn, nhanh chóng ngồi xuống ăn đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-789.html.]

 

Tạ Nam năm nay 26 tuổi, cũng làm ở một vài công ty rồi sau đó mới tới Hào Khôn, có kinh nghiệm và bằng cấp cao, tới Hào Khôn phỏng vấn cũng không gặp quá nhiều khó khăn.

 

"Julie, hôm nay tôi thấy tay lão đại bị thương."

 

"Cũng không biết tại sao nữa. Ngày hôm qua không biết làm sao, vốn là ở nhà Eve, lúc trở về liền biến thành như vậy, bảo lão đại đi bệnh viện cũng không chịu đi."

 

Tạ Nam cắn đũa "Lão đại cùng Eve quan hệ không tầm thường sao?"

 

"Haiz, cô cũng đừng hỏi nhiều." Tiểu Chu hạ giọng "Dù sao chúng ta cứ làm tốt công việc của mình là được.

 

"Vậ đúng. " Tạ Nam đem xương sườn trong chén gắp cho Tiểu Chu, "Hôm nay tôi lần đầu nhìn thấy lão đại, lúc phỏng vấn cũng không có thấy anh ấy ở đó."

 

"Cảm giác như thế nào?"

 

"Không nói được mấy câu..."

 

Tiểu Chu nghiêm túc bỏ đôi đũa trong tay xuống:

 

"Tôi đã nói với cô, lão đại á, người này bề ngoài nhìn lạnh lẽo rét buốt như băng tuyết, thời gian trước nhất định rất khó tiếp xúc, tôi vừa mới thấy anh ta đã sợ muốn chết, nhưng trời sinh cao ráo đẹp trai, cô nhìn bộ dạng của anh ta một chút đi, tuyên bố Hào Khôn là nơi làm việc. Mấy cô nàng tiểu thư nhờ quan hệ xã hội để lên tầng cao nhất làm việc, về sau cô có thể sẽ gặp rắc rối nhưng mà, làm việc chung thời gian dài cô sẽ phát hiện ra, lão đại là người cũng không tệ lắm, chí ít không giống bề ngoài nhìn rất khó tiếp cận."

 

Tạ Nam như có điều suy nghĩ dùng đũa gãy hãy hạt gạo: "Vậy cũng được."

 

"Dù sao cô không có việc gì cũng đừng chọc anh ta, mấy người tầng trên trên cùng luôn luôn có chút cổ quái."

 

Tạ Nam gật gật đầu, đem món ăn gắp cho Tiểu Chu:

 

"Cô ăn đi, nếu không sau khi hết giờ làm chúng ta đi ăn buffet đi, tôi biết có một nhà hàng làm món bò bít tết rất ngon."

 

"Được đó."

 

Hai người ăn cơm trưa xong, Tạ Nam và Tiểu Chu cùng nhau đi về phía thang máy, trở lại phòng làm việc của từng người, Tạ Nam cầm ly nước ngồi trước máy tính, ngẩn người, nhìn đồng hồ thấy thời gian vẫn còn sớm, cô nhanh chóng chạy xuống lầu.

 

Minh Tranh đã ăn cơm trưa xong, đang đi về phía phòng làm việc.

 

"Tổng giám đốc " Tạ Nam đứng lên "Julie có tập tài liệu, tôi đã để trên bàn

 

"Ừ." Minh Tranh đáp nhẹ một tiếng, cũng không nói gì nữa, thậm chí ngay cả ánh mắt cũng không có nhìn cô, nhấc chân vước vào phòng làm việc.

 

Tập tài liệu để ở trên bàn Minh Tranh , anh ngồi xuống ghế, bận rộn làm việc, lát sau mới quyết định mở tài liệu ra kí tên, lại phát hiện bên cạnh để một cái túi ni lông, phía trên còn có tên vài loại thuốc. Minh Tranh đem bịch nilon mở ra, nhìn thấy bên trong là một hộp thuốc mỡ trị phỏng cùng mấy hộp thuốc kháng viêm.

 

Văn kiện là của Tiểu Chu đưa, cô ấy lại là trợ lý của La Văn Anh, người đầu tiên Minh Tranh nghĩ đến, dĩ nhiên là La Văn Anh.

 

Anh cầm lấy thuốc mỡ để ở trong lòng bàn tay, không một chút nghĩ ngợi đứng dậy chạy ra ngoài.

 

Tạ Nam ngước mắt từ màn hình máy tính nhìn lên, gặp Minh Tranh đi nhanh như cơn gió, cô vội vàng đứng dậy: "Tổng giám đốc..."

 

Tiếng nói vừa dứt, Minh Tranh đã sớm đi xa.

 

La Văn Anh nằm bò ở trước bàn máy tính nghỉ ngơi một chút, bụng không thấy đói, cả bữa trưa cũng không có ăn. .

 

Minh Tranh vẫn không gõ cửa, trực tiếp vặn mở tay cầm cửa sau đi vào. Đôi tay La Văn Anh đè lên nhau, trán mẫu mực gối lên cánh tay, bên trong phòng nhiệt độ rất thấp, Minh Tranh nhìn thấy bộ dáng này biết rõ là cô đang ngủ, bước chân nhẹ nhàng tiến lên.

Loading...