Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 826

Cập nhật lúc: 2025-06-05 12:01:29
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cô ngay lập tức cự tuyệt "Không cần, tôi sẽ tới công ty ngay.”

 

"Không nóng sao?" Minh Tranh nhíu mày, nhìn thấy trên mặt La Văn Anh rịn đầy mồ hôi.

 

Cô dùng khăn ướt trong tay lau vài cái "Anh muốn tìm tiểu Nhiễm sao? Chúng tôi vừa mới ăn cơm xong, cô ấy nhờ tôi nói lại với anh là cô ấy sẽ về nhà luôn, không quay lại Hào Khôn nữa."

 

"Tôi biết. " Giọng nói Minh Tranh có vẻ không tốt "Tôi không hề nói muốn tìm cô ấy."

 

La Văn Anh đi về phía trước.

 

Khí nóng từ cửa sổ xe lan vào bên trong, làm cho tâm tình vốn bình tĩnh của người ta không thể không nóng nảy, Minh Tranh nhìn thấy bóng dáng La Văn Anh càng ngày càng xa, anh đạp chân ga, cho xe dừng lại bên cạnh cô.

 

Đuôi ô tô không chút lưu tình đập vào mặt, La Văn Anh nín thở, nghiêng người né sang một bên.

 

Trở lại Hào Khôn, Tạ Nam cũng đang chờ thang máy, thấy La Văn Anh đi tới, cô vội chào hỏ "Quản lý La."

 

La Văn Anh gật đầu xem như chào hỏi.

 

Ngón tay Tạ Nam gõ nhẹ trên cái hộp phía trên, đắn đo một lúc rồi mở miệng "Người ngày hôm qua gặp là bạn trai của chị phải không? Hai người nhìn qua tình cảm thật tốt."

 

Khóe miệng La Văn Anh khẽ nhếch lên, cũng không nói nhiều lời, cửa thang máy mở ra thì cô cũng bước vào trước: "Tôi còn có việc bận."

 

La Văn Anh đứng trong thang máy, Tạ Nam lại không đi vào theo "Chị lên trước, tôi đột nhiên nhớ mình muốn mua vài món đồ."

 

La Văn Anh đưa tay ấn phím, nhìn cửa thang máy từ từ khép lại.

 

Tạ Nam đứng trước một cái thang máy khác, cô không muốn cùng La Văn Anh đứng chung một chỗ, bởi vì sắp hết thời gian nghỉ trưa cho nên bên trong thang máy chỉ có một mình Tạ Nam, nghĩ đến thái độ ban nãy của La Văn Anh, Tạ Nam không quan tâm nhún vai.

 

Đi lên tầng cao của Hào Khôn, Tạ Nam thấy vẫn còn thời gian, cô thấy Minh Tranh không có trong phòng làm việc, liền mở cửa đi vào, đem hoa quả trong tay để lên mâm trái cây trên bàn trà. Vừa lúc Minh Tranh đẩy cửa đi vào "Cô đang làm cái gì?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-826.html.]

 

Tạ Nam đứng thẳng "Ở trong phòng máy lạnh nhiều như vậy không tốt lắm, tôi để một ít hoa quả còn có thể mang hương vị một chút cho căn phòng." Cô cầm cái túi ở trong tay "Lão đại đang bận, tôi xin phép ra ngoài trước."

 

Minh Tranh nhìn mâm đựng trái cây, không nói tiếng nào đi về phía bàn làm việc.

 

Anh mở ra website, thông báo có tin tức mới, ngẩng đầu nhìn là tin từ La Văn Anh khiến anh khó kìm được kích động, nhưng nhìn kỹ là các tin về công việc, Minh Tranh đem các văn kiện lôi ra xem.

 

La Văn Anh nói anh không hay cười, cho nên cách mỗi một ngày sẽ gửi cho anh một câu chuyện cười, đương nhiên, đây là thói quen trước kia hai người chưa chia tay.

 

La Văn Anh vẫn đi làm đúng giờ, chỉ cần là công việc có thể hoàn tất trong ngày nhất định sẽ không để qua ngày mai.

 

Đi đến siêu thị mua được không ít món ăn để khỏi mắc công ngày mai phải chen chúc vào chợ, về đến nhà, đầu tiên mở máy điều hòa ra, mặc dù trong nhà không thiếu thốn tiền bạc, nhưng La Văn Anh cho rằng nếu không cần thiết thì không nên lãng phí.

 

Thay xong quần áo đi vào phòng bếp, trước đem gạo đi vo, sau đó bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.

 

Ngoài cửa truyền đến tiếng đập cửa, cô để tạp dề qua một bên, mở cửa ra thấy Tống Cẩm Trác đứng ở bên ngoài, La Văn Anh ra hiệu anh đi vào "Sao không gọi điện thoại trước, lỡ như em không ở nhà thì sao?"

 

"Không phải em đã nói không ở công ty thì về nhà sao?” Tống Cẩm Trác chen đi vào, động tác quen thuộc từ trong tủ giầy lấy ra đôi dép mang trong nhà thay đổi, La Văn Anh chầm chậm trở lại phòng bếp, đem thức ăn rửa sạch rồi bỏ vào một cái rổ.

 

Tống Cẩm Trác theo ở phía sau "Một mình mà nấu nhiều như vậy sao?"

 

"Yên tâm, sẽ không đến nỗi khiến anh bị đói đâu." La Văn Anh xào xào vài cái, chẳng mấy chốc hương thơm lan ra tứ phía, Tống Cẩm Trác vén tay áo lên "Tôi giúp em một tay."

 

"Không cần" La Văn Anh đẩy cách tay của anh ra "Anh ra phòng khách ngồi chờ đi, không gây phiền phức là được, bây giờ em cũng không có thời gian nói chuyện với anh."

 

Tống Cẩm Trác nhìn bộ dạng xào rau nghiêm túc của cô, anh đi tới phía sau La Văn Anh, hai tay xuyên qua bên eo cô đè lên trước bụng La Văn Anh, bộ n.g.ự.c cũng dán chặt phía sau lưng cô, động tác La Văn Anh dừng lại, thân thể đột nhiên trở nên cứng ngắc.

 

Cảnh tượng này cô đã từng tưởng tượng không biết bao lần, nếu có một ngày cô kết hôn, cô không hi vọng xa vời mình có người chồng có thể giúp đỡ việc gì, chỉ hi vọng có thể dành ra chô cô chút thời gian lúc cô bận rộn ôm cô vào lòng, tựa như tình cảnh lúc này.

 

Tống Cẩm Trác cảm giác được thân thể cô cứng đờ, cằm anh đặt ở đầu vai La Văn Anh "Không cần quan tâm đến anh, ở nhà mình mà còn ngại ngùng sao?"

Loading...