La Văn Anh tiếp lời . “Ừ, lão đại em bệnh, tới thăm một chút.”
“Chào, Tống Cẩm Trác.”
Minh Tranh đưa tay lên bắt tay Tống Cẩm Trác, thực hai đây cũng từng chút ít giao thiệp, La Văn Anh lấy thuốc cảm , tự rót ly nước.
Nhìn sắc mặt Minh Tranh trở nên khó coi ở bên cạnh, trừ lúc mới đầu cảm thấy hả hê , trong lòng La Văn Anh dần dần nhịn khó chịu nên dùng từ gì để hình dung, cô cơ hội ngăn cản Tống Cẩm Trác đến đây, chỉ cần tùy tiện gọi một cuộc điện thoại dối vài câu, thể tránh tình huống lúng túng như bây giờ.
cô như .
Tống Cẩm trác thành thạo đem gói thức ăn nấu chín đặt lên bàn, Minh Tranh hiển nhiên là dư thừa, La Văn Anh khi uống thuốc thì yên lặng ở đó, ngay cả một cái liếc mắt cũng đến .
Không khí giữa hai hòa hợp, La Văn Anh ngẩng đầu về phía Minh Tranh. “Không công ty chuyện, về ?”
Tống Cẩm Trác cũng Minh Tranh.
Lời của La Văn Anh như hạ lệnh đuổi khách, đôi mắt Minh Tranh từ từ tối , cho rằng mặt Tống Cẩm Trác ít nhất cô cũng sẽ chú ý đến một chút, nghĩ đến trực tiếp đuổi , nếu là , lẽ cũng sớm rời , nhưng nay xảy chuyện ngoài dự kiến, vẫn thẳng ở đó động. “Vừa gọi điện thoại xử lý , em nấu cháo cho em ở đây ăn cơm tối luôn ?”
Tống Cẩm Trác giương mắt lên , La Văn Anh cũng còn sức lực để giải thích nữa.
Không khí hòa hợp mới phá vỡ, bây giờ ngoại trừ hổ thật còn từ nào khác chuẩn xác để hình dung,khẩu vị La Văn Anh vốn , giờ càng ăn gì.
Hành động của hai rơi trong mắt Minh Tranh trở thành ‘tình ý ’ mật, trong lòng so với La Văn Anh cũng dễ chịu hơn là bao.
Tiểu Chu vội vàng chạy ngoài nhà hàng, ở cửa thấy Tạ Nam, cô hướng Tạ Nam phất tay. “Tạ Nam, nơi .”
Tạ Nam trả tiền xong nhanh qua, Tiểu Chu lôi cô đến bên cạnh. “Tại cô cũng tới?”
“ nhớ tài liệu giao cho cô, cô nhanh nên lòng đưa tới đây.” Tạ Nam đem tài liệu đưa cho Tiểu Chu. “Uống ít rượu , như thế nào ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-830.html.]
“Ai u, khó.” Vẻ mặt Tiểu Chu buồn bực. “ khách thể đắc tội, Lão Đại căn dặn hạng mục chúng nhất định đạt , theo Eve lâu như , cũng thể để cho chị mất mặt nha.”
“Quan trọng như ?” Tạ Nam lẩm bẩm.
“Còn , dù lão đại cũng coi trọng.” Tiểu Chu xong . “Không với cô nữa, bên trong dù cũng là ông lớn, thể để để bọn họ chờ lâu
, cô nhanh về nhà .”
“Ai, từ từ.” Tạ Nam đuổi theo vài bước. “ với cô, cũng thể cô chắn rượu.”
“Cô?” Tiểu Chu vẻ hoài nghi. “Không , cô việc bên bộ phận chúng , thể để cho cô lội xuống vũng nước đục ?”
“Không đều là vì công ty ?” Tạ Nam lôi kéo Tiểu Chu trong. “Chờ khi xong việc mời ăn cơm là .”
Tạ Nam từ lúc thực tập đến bây giờ, vẫn chỉ việc ở văn phòng, công việc bên ngoài bôn ba vất vả, cô nghĩ bất quá cũng chỉ là bồi vài ly rượu, đến lúc đó thật lấy hạng mục , Minh Tranh cũng thể nhớ một mặt của cô.
Tiểu Chu thấy cô khăng khăng, suy nghĩ chắc cũng việc gì, liền mang theo cô .
Tống Cẩm Trác cùng Minh Tranh sô pha trong phòng khách, La Văn Anh hai đang chuyện, khẩu khí hai bên đều lạnh nhạt như , cũng ý thiện với đối phương.
Điện thoại di động của Minh Tranh chợt vang lên. Hắn liếc là Tiểu Chu, Minh Tranh tùy tay nhấn . “Alo.”
“Lão đại, lão đại.” Giọng Tiểu Chu hoảng sợ. “Em gọi cho Eve, xong , khách hàng nắm tay Tạ Nam chịu buông, gây chuyện.”
Minh Tranh đem điện thoại xa tai một chút, giọng Tiểu Chu oang oang gần như cho ở đây đều rõ ràng lời cô , Minh Tranh nhíu chặt lông mày. “Các ngoài đàm phán, tại Tạ Nam cũng ở đó?”
“Cô …” Tiểu Chu năng lộn xộn. “Dù cũng uống ít rượu, em thật vất vả mới thoát , lão đại nhanh đến đây .”
Minh Tranh lạnh. “ qua cũng biện pháp, chuyện như còn để dạy các ? Huống chi đây là chính là cô xen việc của khác, để cô ghi nhớ kĩ một chút cũng .”
La Văn Anh giương mắt lên, thấy sườn mặt lạnh lùng của , Tiểu Chu gấp đến độ gần như phát điên. La Văn Anh cũng khỏi nhíu mày, dường như những lời cô khuyên ngay từ đầu Tiều Chu trong tai, như thế nào đề cho Tạ Nam đó?