Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 856

Cập nhật lúc: 2025-06-09 23:12:05
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Minh Tranh đi lên trước, đưa tay dùng sức ôm cô vào trong ngực, cảm nhận được đầu vai cô run rẩy, cánh tay anh càng dùng sức ôm chặt thêm một chút.

 

La Văn Anh muốn tránh ra, Minh Tranh dường như dùng toàn lực ôm cô thật chặt “Sao có thể không cần?”

 

Lồng n.g.ự.c cô căng thẳng, không cách nào nói ra nỗi khó chịu dâng trào, Minh Tranh dẫn cô đến trước sô pha, xoay người vào phòng tắm cầm khăn ra ngoài trùm lên cho cô, La Văn Anh vẫn cảm thấy lạnh, Minh Tranh pha cho cô ly nước ấm.

 

Anh không dám hỏi cô những chuyện xảy ra ngày hôm nay, nhưng tự nhiên cảm nhận được cô cùng Tống Cẩm Trác chưa chấm dứt quan hệ được.

 

Vừa mới qua một phen kích động, đầu mũi La Văn Anh đỏ lên, Minh Tranh ngồi bên cạnh cô, không gian yên lặng tĩnh mịch, phảng phất có thể nghe được âm thanh ngón tay mơn trớn trên thành cốc.

 

Tống Cẩm Trác lái xe rất nhanh, cán vào những vũng nước đọng tóe lên bay ra xa vài thước, những người đi trên phần đường giành cho người đi bộ đều không thể tránh khỏi bị văng trúng, tiếng mắng chửi tuôn ra không kịp truyền vào trong tai anh, xe đã sớm lái đi thật xa.

 

Minh Tranh ngồi bên cạnh La Văn Anh rất lâu, giọng La Văn Anh nhỏ nhẹ, nghèn nghẹn trong cổ “Anh đi về trước đi.”

 

“Anh ngồi ở đây với em một chút.”

 

“Không cần, em muốn nghỉ ngơi sớm một chút.”

 

Minh Tranh kéo tay cô qua đặt trên đầu gối mình, tay để trên mu bàn tay La Văn Anh “Anh không ép em.” Nói xong mấy chữ như vậy, anh buông tay ra đứng lên đi ra ngoài.

 

La Văn Anh nghe tiếng bước chân dần dần biến mất bên tai, chóp mũi không khỏi chua xót, đưa tay lau mắt, cảm nhận được đầu ngón tay ươn ướt.

 

Sau khi Minh Tranh rời khỏi, anh đóng cửa lại, bóng dáng cao lớn cố chấp đứng trước ngưỡng cửa, rất lâu sau cũng không động đậy, anh dựa người lên cánh cửa, dưới ánh đèn bóng anh bị kéo ra, dài thật là dài, chạm đến trước thành cửa sổ.

 

Trước khi ngủ, La Văn Anh nhận được điện thoại nhà, nói dì của Tống Cẩm Trác mới qua chào hỏi, hôm nay mọi người của Tống gia đối với cô rất vừa lòng, còn hối cô cũng nhanh nhanh sắp xếp thời gian dẫn Tống Cẩm Trác về nhà một chuyến.

 

La Văn Anh đáp lại qua loa, kéo qua chăn mền che qua đỉnh đầu.

 

Hôm sau tỉnh lại, tinh thần không được tốt, La Văn Anh ăn xong bữa sáng rồi đi xuống lầu, ở bãi đỗ xe, ngoài ý muốn nhìn thấy xe của Tống Cẩm Trác, anh cũng vừa mới tới, xuống xe giơ mấy cái túi trong tay lên “Văn Anh.”

 

“Sao anh lại tới đây?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-856.html.]

 

Tống Cẩm Trác đưa đồ trong tay cho cô “Mẹ anh bảo anh cầm qua, sáng sớm mới làm xong.”

 

La Văn Anh đưa tay nhận lấy “Thật xấu hổ, tối hôm qua mưa lớn như vậy, bác trai bác gái không ở lại trên núi?”

 

“Không có” Tống Cẩm Trác tựa vào cửa kính xe, khôi phục tư thế biếng nhác như trước “Mẹ anh nói chúng ta đều không ở lại, trên núi cũng không có gì hay để chơi, dứt khoát bảo tài xế lái xe trở về.”

 

La Văn Anh gật đầu, Tống Cẩm Trác thấy cô ăn mặc trang điểm trang nhã, tinh thần cũng không đến nỗi, khóe môi anh câu nhẹ lên, biểu hiện ý cười đùa “Ngủ một giấc xong lại sinh long hoạt hổ*? Tối hôm qua nhìn em như cô vợ nhỏ bị ủy khuất, anh còn sợ nếu em ở lại thì ba mẹ sẽ mắng anh một trận.”

 

*生龙活虎 > sinh long hoạt hổ= khoẻ như vâm; mạnh như rồng như hổ; sinh khí dồi dào

 

Trong lòng La Văn Anh cảm thấy nhẹ nhàng không ít “Sao có thể chứ, tối hôm qua do em nhìn thấy mưa to, cho nên trong lòng mới gấp.”

 

“Anh đưa em đến công ty, lúc tan ca sẽ đến đón, cùng nhau đi ăn cơm chiều.”

 

“Không cần” La Văn Anh cảm thấy nếu như vậy quan hệ sẽ không thể chấm dứt được, mới đầu nghĩ thử nói chuyện với anh một lần, không nghĩ tới bây giờ cha mẹ hai bên đều tìm mọi cách để gắn hai người vào với nhau “Em có thể tự mình lái xe đi.”

 

Tống Cẩm Trác nhìn ra bốn phía, nhịn không được cười nói “Xe của em đâu?”

 

La Văn Anh theo thói quen xuống lầu lấy xe, nghe Tống Cẩm Trác nói sực tỉnh, lúc này mới nhớ ra xe của mình còn để ở Hào Khôn.

 

Tống Cẩm Trác đã mở sẵn cửa xe bên ghế phụ, La Văn Anh thấy vậy cũng không tiếp tục từ chối, cô cầm theo cái túi to ngồi vào, tự mình thắt dây an toàn.

 

Lái xe ra, bên ngoài thời tiết vẫn âm u, mưa phùn tung bay trên bầu trời, lúc mới nhìn thấy bình thường, đến lúc nhìn qua bên cạnh mới phát hiện nước mưa thấm mát như vậy, La Văn Anh dán mặt lên cửa kiếng xe nhìn ra, nhìn dòng người mơ hồ vụt qua trong mắt.

 

Tống Cẩm Trác ngắm nhìn La Văn Anh “Tâm tình không tốt sao?”

 

“Tạm được” La Văn Anh lờ đờ uể oải trả lời “Gần đây công việc có tranh cãi qua lại, tâm trạng có chút phiền chán, thật muốn nghỉ ngơi một thời gian.”

 

Tống Cẩm Trác chạy xe ra khỏi tiểu khu “Vậy thì đừng làm, mệt sống mệt c.h.ế.t cầm được một ít tiền lương, hay là em ra ngoài làm một mình cũng được.”

 

“Làm gì có chuyện đơn giản như vậy” La Văn Anh dựa vào lưng ghế, nhún vai “Làm một mình càng phải lo lắng nhiều hơn, em sợ em chưa già đã yếu.”

Loading...