“Bác gái”
Mẹ La quay người đi “Có nói nhiều nữa tôi cũng không nghe, tôi không đồng ý”
“Mẹ” La Văn Anh đứng bên cạnh Minh Tranh “Con còn chưa nói gì, chuyện của con, mẹ hãy để cho con tự quyết định đi”
“Mẹ sợ là con vênh váo, đắc ý, hai ba câu liền bị người khác lừa”
“Bác gái yên tâm, cháu sẽ không lừa cô ấy đâu”
La Văn Anh nghe được những lời này, tí nữa là cười ra tiếng, sắc mặc mẹ La càng khó coi hơn “Minh Tranh, không phải trước kia cậu cảm thấy gia đình tôi rất chướng mắt sao?”
“Bác gái, chuyện trước kia là cháu không đúng, khi đó cháu còn chưa nhận ra mình thích cô ấy, không muốn kết hôn một cách qua loa, nhưng bây giờ, cháu rất nghiêm túc”
Mẹ La biết mình không thể nào không nghe theo ý con gái, nhưng trong lòng bà vẫn rất khó chịu “Cẩm Trác là người tốt, tôi thích cậu ấy hơn”
Nhìn nhìn, ngó ngó, giống như Minh Tranh là đồ vật không tốt, nhưng anh cũng không tức giận “ Bác gái nói đúng ạ, nhưng người cô ấy thích là cháu”
Mẹ La nghẹn lời, La Văn Anh đưa cùi chỏ đụng đụng Minh Tranh, anh còn dám nói như vậy ư, không muốn qua được cửa này của mẹ vợ sao? Minh Tranh tự nhận là mình nói thật, nếu không, Tống Cẩm Trác đúng là đối thủ nặng ký của anh.
“Ba mẹ, hãy để cho chúng con thử xem sao?” La Văn Anh đi tới “Nếu như anh ấy một lần nữa đối xử không tốt với con, coi như con ngậm bồ hòn vậy , về sau sẽ nghe theo ba mẹ”
“Không được” Mẹ La nói “Cho cho con bị đối xử tệ bạc chẳng phải là muộn rồi sao, mẹ không đồng ý là muốn tốt cho con mà thôi”
“Mẹ, con biết mà” La Văn Anh ôm chặt vai bà “ Vậy mẹ muốn con như thế nào thì mẹ mới đồng ý?”
Ba La đưa mắt nhìn hai mẹ con “Văn Anh, đây là chuyện của con, chính con tự quyết định đi, trước tiên con nên cân nhắc thật kỹ, chuyện này có đáng để con làm thế hay không, ba với mẹ con không thể quyết định giùm con được”
“Cái này lại càng không được” Mẹ La nắm c.h.ặ.t t.a.y cô “Xằng bậy, trên đời này không ai bán thuốc hối hận, mẹ không muốn con bị tổn thương một lần nữa”
“Mẹ, mẹ đừng coi con như con nít ba tuổi”
Mẹ La thấy khuyên không được, liền đưa ra đòn sát thủ “ Hai đứa muốn ở cùng một chỗ, cũng được, nhưng mẹ có một điều kiện”
“Bác gái, bác cứ việc nói”
Mẹ La đưa ánh mắt không mấy vui vẻ nhìn Minh Tranh “Cũng đừng vội vàng đáp ứng một cách sảng khoái như vậy, lỡ như làm không được thì rất mất mặt”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-873.html.]
Minh Tranh vẫn cứng rắng “Bác cứ nói đi ạ”
“Nghe nói tình cảm hai đứa rất tốt, sớm muộn gì cũng bàn bạc đến chuyện hôn nhân, mà tôi lại không yên tâm khi giao con gái cho anh, trừ khi anh đáp ứng, trước khi làm giấy đăng ký kết hôn, anh nên chuyển nhượng tất cả bất động sản, cổ phiếu chuyển sang cho Văn Anh”
“Mẹ!”
Ba La cũng giật mình, đưa mắt nhìn vợ mình.
“Nếu như không đáp ứng, thì đừng nói tới chuyện này nữa” Mẹ La tỏ thái độ cường ngạnh, khuôn mặt La Văn Anh đỏ bừng “Sao mẹ lại nói như thế?”
“Thế nào? Mẹ chỉ muốn anh ta đối xử tốt với con mà thôi, sau này các con kết hôn, dù anh ta có cho không tài sản cho con, nhưng chỉ cần con mỗi ngày sống tốt, ký hay không ký thì có cái gì khác biệt?”
“Con không đồng ý” La Văn Anh trầm mặt “Nói vậy giống như con tham tiền của anh ấy vậy?”
“Không đồng ý phải không” Mẹ La nói một câu khẳng định “Vậy thì đừng nhắc tới chuyện này nữa”
“Cháu đồng ý” Minh Tranh nói
Mẹ La giương mắt nhìn anh “ Anh đừng trông cậy vào chuyện Văn Anh sẽ nói giúp, nếu như anh không ký, thì đừng bao giờ bước vào La gia”
“Cháu thật sự đồng ý”
La Văn Anh đứng dậy, bước tới bên cạnh Minh Tranh “Em không đồng ý!”
Mẹ La nghĩ, con gái còn chưa gả ra ngoài đã đi theo phe của Minh Tranh, sau này thì sao đây? La Văn Anh khoát tay Minh Tranh “Anh không cần phải làm như thế, tình cảm là chuyện của em vào anh”
Minh Tranh lại thật thà nói “Văn Anh, hai chúng ta lập tức đi đăng ký kết hôn, thuận tiện đem cái thỏa thuận kia đi ký luôn, để cho ba mẹ có thể yên tâm”
“CÁi gì?” La Văn Anh trợn mắt lên, cái này, cái này cũng nhanh quá đi?
Mẹ La cang thêm kinh ngạc, La Văn Anh buông tay anh ra “Anh đang đùa cái gì vậy?”
“Anh nói nghiêm túc đó”
Mẹ La ho nhẹ, vẫy vẫy tay “Hai đứa thử chung sống trước có hợp nhau không, bây giờ nói những lời này vẫn còn khá sớm”
“Mẹ, đây chính là mẹ tự nói nha” La Văn Anh ra hiệu bằng mắt với Minh Tranh “Tối nay ở lại đây ăn cơm đi. Dù sao cũng không còn sớm nữa rồi”