Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Hợp Đồng Tình Yêu - Chương 887

Cập nhật lúc: 2025-06-14 14:30:24
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đắp chăn mền lên, bên trong thấp thoáng có thể nhìn ra bóng người quấn giao nhau, tiếng thở dốc khàn khàn mạnh mẽ cùng âm thanh ưm ưm nhỏ vụn sâu cạn giao thoa, đầu La Văn Anh gần như muốn chui vào bên dưới gối, cô dứt khoát một tay lấy gối đầu bỏ qua, Minh Tranh cũng ngại chăn mền bao phủ trên người làm giảm đi tiến độ, anh vung tay ném nó xuống dưới giường.

 

Lòng bàn tay anh đẩy những lọn tóc rơi tán lạn phía trước mặt cô ra hai bên, chạm đến nhiệt độ ấm nóng vô cùng, trong tay ướt ngấy phối hợp, kích tình ban đêm càng thêm táo bạo, Minh Tranh nắm c.h.ặ.t t.a.y La Văn Anh, động tác nhấp nhô cuộn trào mãnh liệt khiến người điên khùng si mê, một tay khác của La Văn Anh đẩy trước n.g.ự.c Minh Tranh. Thanh âm của cô bị va vào phá thành mảnh nhỏ, một tay Minh Tranh chuyển đến ôm sau thắt lưng La Văn Anh, khiến cho cô càng thêm gần sát mình, chóp mũi Minh Tranh rỉ ra mồ hôi rịn, anh xoay người, mặt tiến đến trên cổ cô "Đợi chút nữa anh cũng sẽ cho em nếm thử mùi vị cầu xin tha thứ."

 

La Văn Anh ôm cổ người đàn ông, há miệng cắn chặt vành tai anh, thân hình Minh Tranh cứng đờ, nhắm thẳng lồng n.g.ự.c cô cắn xuống.

 

La Văn Anh bị đau, buông tay ra "Sao lại cắn em?"

 

"Thời điểm em theo anh chính là lần đầu tiên, từ đâu học được chiêu khiêu khích người như vậy?"

 

"Có một số việc không cần thầy dạy cũng biết." La Văn Anh buông chân xuống, Minh Tranh đặt cô quay lưng lại "Vậy chúng ta nên đổi thêm mấy tư thế, nhân tiện tôi luyện thêm kinh nghiệm?"

 

"Không cần, em mệt mỏi."

 

"Lúc này mới bắt đầu thôi mà?" Minh Tranh đè nén phía sau lưng cô, La Văn Anh bị buộc cong chân lại, phải nói nam nhân lúc ham muốn thì thật so lang thú còn hung mãnh hơn, La Văn Anh hất tóc trên mặt ra hai bên, hai chân cô cứng ngắc "Anh thật nặng."

 

Minh Tranh giữ c.h.ặ.t t.a.y của cô, sau đó ngã qua bên cạnh La Văn Anh. Anh thuận thế ôm La Văn Anh vào trong n.g.ự.c "Có mệt hay không?"

 

"Em muốn ngủ giấc."

 

Minh Tranh khẽ hôn ở đỉnh đầu cô "Ngủ đi."

 

Hôm sau, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, không kiêng nể gì chiếu vào, Minh Tranh giơ tay lên che khuất tầm mắt, một tay đưa qua phía bên cạnh sờ soạng nhưng không thấy gì "Văn Anh."

 

Giọng nói bên trong phòng tắm truyền ra "Em đang giặt quần áo."

 

Minh Tranh mặc quần xong đi vào, La Văn Anh vừa mới rửa mặt xong, ngẩng đầu nhìn đến một khối n.g.ự.c rắn chắc "Anh cũng không sợ lạnh." Cô xoay người cầm quần áo nhét vào bên trong máy giặt, Minh Tranh từ phía sau ôm hông của cô "Sao không ngủ nhiều thêm một chút, tối hôm qua, còn mệt không?"

 

La Văn Anh đưa tay ấn khởi động máy giặt "Đã sớm khỏe lại rồi, mẹ em mới gọi điện thoại, em nói mẹ buổi chiều đừng tới đây, chúng ta ngủ một giấc cho ngon, ngày mai nữa về nhà."

 

Phần eo Minh Tranh dùng sức đẩy lên phía trước, La Văn Anh bất ngờ không phòng ngự tựa vào trên máy giặt, anh thuận thế chống hai tay ở hai bên, gông cùm xiềng xích cô ở trong n.g.ự.c "Tinh thần đã hồi phục tốt, buổi chiều còn dùng để ngủ sao?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hop-dong-tinh-yeu/chuong-887.html.]

 

"Anh hạ lưu, không mặc quần áo còn lộn xộn."

 

"Chỗ nào của anh lộn xộn?" Minh Tranh ôm cô lên, một phen nhấc eo La Văn Anh đặt cô ngồi lên trên máy giặt quần áo.

 

Tay cô chỉ chỉ bộ n.g.ự.c của anh, sau đó trượt xuống đến bụng của Minh Tranh, tiện đà đi xuống thêm một chút "Vừa rồi, chỗ này của anh động."

 

Minh Tranh dựa vào phía trước, bàn tay xoa lên gò má La Văn Anh "Có đói bụng không?"

 

"Anh chỉ phương diện nào?"

 

Minh Tranh câu nhẹ làn môi mỏng "Em nói phương diện nào?"

 

La Văn Anh muốn nói đương nhiên là dạ dày của mình, bàn tay Minh Tranh vỗ nhẹ m.ô.n.g của cô "Đi, anh cho em ăn thật no, để khỏi mắc công một chút tới giường liền than đói."

 

Minh Tranh ôm La Văn Anh đứng xuống, dẫn cô ra khỏi phòng tắm, cô gối đầu lên bờ vai Minh Tranh, khóe miệng tươi cười thích ý thỏa mãn.

 

Đến ngày hôm sau hai người mới về nhà, ba mẹ La Văn Anh từ sớm đã cho người hầu chuẩn bị đâu đó, Minh Tranh cùng La Văn Anh xách đồ đạc vào trong "Ba, mẹ."

 

"Còn mang đồ về làm gì, trong nhà đều có."

 

"Minh Tranh, còn cái gói to em quên mất, ở bên trong ghế lái phụ, anh đi ra lấy đi." La Văn Anh đếm mới phát hiện mình sơ ý để thiếu mất một túi.

 

"Được." Giọng Minh Tranh đáp ứng, xoay người định đi ra ngoài.

 

Mẹ La nhanh chóng gọi anh lại, nhìn về phía con gái nói "Con đừng có lúc nào cũng nhằm Minh Tranh mà sai tới sai lui, đi lấy đồ bảo người làm đi được rồi."

 

"Mẹ?" La Văn Anh vô tội mở miệng đính chính "Không phải mẹ nói sao, con trai phải nghe lời con gái, còn bảo con phải ra sức sai khiến anh ấy."

 

"Chuyện này không giống nhau, đó là trước khi kết hôn." Mẹ La khó mà nói, đó là bà bảo La Văn Anh cố ý gây sức ép, không nghĩ tới gây sức ép tới gây sức ép lui thì cậu ta vẫn thành con rể mình, nói đến cùng bà không xót Minh Tranh thì còn ai xót đây?

 

Điểm này La Văn Anh yên tâm, mẹ La đã coi ai là con thì chắc chắn sẽ lo lắng cho người đó đến cùng, về sau chắc chắn Minh Tranh sẽ không sợ thiệt thòi.

Loading...