"Uy Viễn Hầu  rằng   giống một  bạn cũ của ngài , ngài  đích  mời  đến dự tiệc hoa, nếu   thể gả cho ngài , thì sẽ  cần   cung nữa."
 
Đêm xuân  hề lạnh lẽo, nhưng những cơn gió luồn qua hành lang  khiến cho lòng  trở nên giá buốt.
 
Ta tự vỗ vỗ  đầu , tự nhủ rằng   phép nghĩ đến chuyện quá khứ nữa, bây giờ  chỉ là một nô tỳ mà thôi. Một nô tỳ tự nguyện bán   Trương phủ. 
 
Phu nhân  rằng Trương Yên Như  từng đưa   ngoài, bà suy nghĩ  lâu, buổi tiệc hoa ở kinh thành tuy  gọi là thưởng hoa, nhưng thực chất là để xem mắt chọn rể, các tiểu thư khuê các đều  những thủ đoạn riêng,  thì cố ý ngã xuống nước,  thì tìm cách hãm hại thanh danh  khác, bà  đưa  theo, nhỡ   chuyện gì xảy  thì cũng  thể đỡ tai họa.
 
"Nguyệt Nha là một kẻ thấp hèn, mệnh của nó cứng lắm,  dễ gì gặp chuyện  may ."
 
Buổi tiệc hoa  trang trí bằng hoa thược dược. Các tiểu thư khuê các ai nấy đều xinh  hơn hoa,   còn  xuể,  gì đến chuyện ngắm hoa.
 
Trương Yên Như như một con bướm xinh  lượn lờ giữa đám , hai bài thơ của nàng     khen ngợi  ngớt, Uy Viễn Hầu đích  hái một đóa hoa "Dương Quý Phi tắm" trắng muốt, cài lên búi tóc cho nàng .
 
Hai  họ  giữa những bông hoa,   vui vẻ, trông như một đôi trai tài gái sắc. Ta đeo khăn che mặt, mặc bộ quần áo của một nha ,  nép  trong bóng tối, lặng lẽ quan sát tất cả  thứ diễn  trong ngày xuân tươi  .
 
Bỗng nhiên,   dùng quạt gõ nhẹ  đầu : "Này tiểu nha  , khăn che mặt của cô rơi mất  kìa."
 
Nam nhân thư sinh tựa   lan can,   với ánh mắt đầy vẻ giễu cợt. Ta vội vã kéo khăn che mặt lên.
 
Hắn   lẽ cũng là một vị quý nhân nào đó.
 
Ta   định rời , chợt  thấy phía , từ con đường nhỏ vọng  tiếng thì thầm âm u của một  đàn ông: "Công tử  ? Lão phu nhân dặn dò  trông nom ngài cho cẩn thận."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/hua-nguyet-nha/3.html.]
Sắc mặt nam nhân thư sinh  đột nhiên biến đổi,   hiệu cho  im lặng. Chuyện thâm cung bí sử của những kẻ quyền quý,   càng nhiều, cái mạng   càng khó giữ.
 
Ta định tìm cách chuồn  ngay lập tức. Sắc mặt nam nhân thư sinh tái nhợt, giữa đôi lông mày lộ rõ vẻ u ám. Vốn tính   thương  nghèo khó, hiểu rõ nỗi khổ tâm của những đứa trẻ   cưng chiều trong những gia đình quyền quý,  liền kéo tay áo , ý bảo   theo .
 
Trước khi đến dự tiệc,   cố tình xin Trương Yên Như bản đồ nơi , ghi nhớ từng ngọn cây cọng cỏ trong đầu, phòng khi  ai đó phát hiện,  còn  đường mà trốn.
 
Hang đá  hẹp, hai  chỉ  thể  sát  tường, mặt đối mặt. Hắn nắm lấy bàn tay , dùng ngón tay  từng nét hai chữ - Nguyên Cảnh.
 
Ta   trong giới quyền quý ở kinh thành  ai mang họ Nguyên, nhưng  bộ y phục lụa trứ quý giá  đang mặc, cũng   là    phận cao sang.
 
Hơi thở ấm nóng của  phả  mặt , như những bông liễu mềm mại, khiến  vô thức nghiêng đầu né tránh.
 
Hắn khẽ bật . Ta vội vàng đưa tay bịt miệng  .
 
Nhỡ    khác phát hiện thì ? Hắn   sợ chết, còn  đây,  phận nô tỳ thấp hèn,  dám  sợ?
 
Môi  khẽ chạm  lòng bàn tay , trong đáy mắt  ánh lên ý , như những mảnh vụn ánh  lấp lánh.
 
Ta giật  như  nước sôi  bỏng, vội vàng rụt tay . Trong khoảnh khắc ,  gian trong hang đá dường như nóng bừng lên.
 
Ta và    im lặng, chỉ  đôi mắt phượng của  là sáng rực rỡ.
 
Sau khi  khỏi hang đá, vành tai  ửng đỏ, khuôn mặt tái nhợt cuối cùng cũng  chút  ấm,  ném cho  miếng ngọc bội bên hông.
 
"Đây là thù lao cho ngày hôm nay."