Trò chơi triệu hồn — Mời đĩa tiên, như tên gọi, chính là mời vị tiên trú ngụ  chiếc đĩa hiện lên để hỏi bói.
Cách thực hiện  đơn giản: Vào lúc nửa đêm, đặt một chiếc đĩa  vẽ mũi tên đỏ úp ngược  tờ giấy trắng ghi đầy đủ thông tin. Những  tham gia đặt ngón tay lên đĩa, trong lòng khấn ba : "Đĩa tiên, đĩa tiên, xin ngài hiện lên."
Sau vài giây, nếu đĩa tiên thực sự  mời, chiếc đĩa sẽ di chuyển theo vòng tròn  giấy. Khi nó dừng ,    thể bắt đầu đặt câu hỏi, nhưng  hỏi  lượt từng . Sau khi tất cả hỏi xong, mới  phép tiễn đĩa tiên về.
Đoàn phim  cảnh    để thực sự triệu hồn đĩa tiên, mà chỉ dựng cảnh giả. Để đảm bảo an , tránh gặp rắc rối  đáng , đoàn phim bố trí cảnh  ngoài trời  lúc trời chập choạng tối.
Sau khi chuẩn  xong xuôi, Trịnh đạo  Mộ Dao Quang  cạnh bên máy , lòng yên tâm, vung tay  hiệu: "Bắt đầu!"
Trong màn hình máy , các diễn viên tham gia cảnh , nhập vai nhân vật,  căng thẳng  phấn khích đặt ngón trỏ lên chiếc đĩa úp ngược. Tiêu Soái,  phụ trách di chuyển đĩa, theo kịch bản, lặng lẽ đẩy đĩa đến vị trí định  mỗi khi một diễn viên  thoại.
Căng thẳng, hồi hộp, mong đợi... đủ cảm xúc đan xen. Các diễn viên thể hiện  , cảnh  diễn  suôn sẻ cho đến khi nhân vật cuối cùng đặt câu hỏi...
"Cắt! Tiêu Soái, đĩa di chuyển sai ! Không  chữ 'Tử', là chữ 'Phủ'!" Trịnh đạo hét qua loa.
"Trịnh... Trịnh đạo, em  động , đĩa tự di chuyển!" Tiêu Soái lắp bắp,  nhanh chóng rút tay  để chứng minh.
Trịnh đạo liếc  các diễn viên khác, họ cũng vội giơ tay lên: "Không  chúng em!"
Khi tất cả rút tay khỏi đĩa, chiếc đĩa vẫn tiếp tục di chuyển, ngày càng nhanh,  lượt dừng ở các chữ: "Báo", "Thù", "Giết", "Chết"...
Nhìn rõ mấy chữ , Trịnh đạo   máy , tay run rẩy. Cả đoàn  phim đều hít một  lạnh. Trong lòng họ chỉ  chửi thề: "Khốn kiếp, đây là thật sự triệu hồi đĩa tiên  ?"
Mấy diễn viên gần đĩa nhất lặng lẽ lùi ,  dám cử động mạnh, sợ kinh động đĩa tiên đang mải mê di chuyển. Hiện tại, chỉ  Mộ Dao Quang là còn ung dung  ăn dưa xem kịch.
 , ăn dưa!
Cô đang hứng thú quan sát một nam hồn và một nữ hồn  tranh giành chiếc đĩa.
"Ta  g.i.ế.c cô !" Nữ hồn gầm lên, kéo đĩa về phía chữ "Giết", "Chết".
"Ta  báo thù!" Nam hồn  chịu thua, giật đĩa về phía "Báo", "Thù".
"Ta  g.i.ế.c cô !" Nữ hồn trừng mắt.
"Ta  báo thù!" Nam hồn cũng  nhường.
Hai hồn  ai chịu ai, cuối cùng đồng thanh quát: "Giết hết bọn họ  !"
Dứt lời, khí âm tràn ngập quanh  chúng. Tiêu Soái và những  khác tuy   thấy, nhưng cảm nhận rõ sự u ám đang bao trùm, tim đập thình thịch.
Mộ Dao Quang đột ngột lên tiếng khi hai hồn chuẩn   tay:
"Hai  thực sự  gieo nhân quả?"
Nói , cô  lên, bước về phía chúng.
Trịnh đạo thấy cô động đậy, lòng an tâm. Máy  vẫn chạy, ông chăm chú dán mắt  màn hình. Dù chỉ thấy Mộ Dao Quang  chuyện với  , ông  rõ  thứ gì đó đang hiện diện.
Tất cả   đều nín thở dõi theo.
Hai hồn  tiếng, dừng ,  cô chằm chằm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-143-tro-choi-trieu-hon-moi-dia-tien.html.]
"Ngươi... ngươi thấy  chúng ?" Nữ hồn lên tiếng .
"Ừ." Mộ Dao Quang gật đầu.
"Thấy  thì ? Ngươi tưởng  thể ngăn ?" Nam hồn hừng hực sát khí, lao tới.
"Muốn thử?" Mộ Dao Quang nhướng mày.
Hiện tại, hai hồn  nhuốm m.á.u , nhưng nếu để lâu, sát khí sẽ càng nặng.
"Chúng   hại họ, chỉ  báo thù kẻ g.i.ế.c . Ngươi  thể ngăn cản chứ?" Nữ hồn níu nam hồn .
"Tiếc là vẫn  ngăn." Mộ Dao Quang lạnh lùng.
"Không cần  nhiều!" Nam hồn gầm lên, khí đen cuồn cuộn phóng tới.
Nữ hồn thấy , cũng vung móng dài đ.â.m về phía cô.
Ban đầu, Mộ Dao Quang định dùng phù, nhưng thấy hai hồn cùng xông lên, cô bỗng nảy hứng  vận động.
Cô cất phù  túi, né  tránh nam hồn. Nam hồn lao qua khỏi, định  , nhưng bất ngờ  cô túm chân, quật mạnh.
Đầu nam hồn văng , đập  đầu nữ hồn đang lao tới. Hai cái đầu rơi xuống đất, lăn lông lốc.
Mộ Dao Quang  ngạc nhiên, buông  thể nam hồn . Thân nữ hồn mất đầu, rơi trúng ngay  nam hồn đang ngọ nguậy.
Cô khẽ nhíu mày, cúi xuống : "Xin ,    đầu hai   đứt ."
Hai cái đầu bay về, gắn   cổ, xoay mấy vòng   dậy.
"Tại  ngươi ngăn chúng  báo thù?" Hai hồn hỏi dữ dội, nhưng  dám tấn công nữa.
Vân Vũ
"Theo , báo cảnh sát sẽ  hơn." Mộ Dao Quang khoanh tay.
"Không  báo cảnh!" Hai hồn đồng thanh gào lên.
"Ồ, tại ?"
Hai hồn im lặng.
Mộ Dao Quang  sang Trịnh đạo: "Gọi cảnh sát , báo  án mạng ở đây."
"Đã bảo   báo mà..."
Hai hồn  xông tới. Lần , Mộ Dao Quang lười động thủ, thẳng tay vung hai tấm phù.
"Bẹp!" Hai hồn rơi xuống đất,  im như lợn  trói.
Chúng cảm thấy cuộc "quỷ sinh" thật ảm đạm. Trốn tránh âm sai suốt một năm, núp trong nơi âm khí nặng, chỉ để chờ ngày báo thù. Vừa mới nhân cơ hội trò chơi triệu hồn thoát ,  kịp  gì   một cô gái  quen  trấn áp.
Giờ đây, chúng chỉ còn   rên hừ hừ.
Trịnh đạo tuy  hiểu chuyện gì, nhưng vẫn  lời gọi cảnh sát.