Câu chuyện về Trương Đức Lợi  kể từ  lâu về .
Nói đến Trương Đức Lợi,   thể coi là một nửa  trong giới huyền môn.
Lý do gọi là "một nửa", là bởi  chỉ học  một nửa thuật huyền học,  đó  sư phụ  lệnh   học nữa.
Sư phụ của , thực  chính là cha ruột.
Cha của Trương Đức Lợi,  năm  mười tám tuổi, khi   nhiệm vụ,  may  ác quỷ  hại.
Mặc dù cuối cùng ác quỷ   cha  dốc sức tiêu diệt, nhưng cha  cũng vì thương tích quá nặng mà  qua khỏi.
Trước lúc lâm chung, cha  nắm c.h.ặ.t t.a.y , dặn dò bằng hết sức lực.
Bảo  từ nay về ,  bao giờ  sử dụng thuật huyền học nữa,  sống một cuộc đời bình thường.
Hắn  hiểu tại  cha   như ?
Chẳng lẽ vì bản   ác quỷ  hại, nên lo lắng    cũng sẽ gặp chuyện tương tự?
Cha  chẳng  đang "một   rắn cắn, mười năm sợ dây thừng" ?
Trong lòng , cha   là  như thế.
Tiếc rằng,  kịp hỏi rõ, cha     mãi mãi.
Lúc đó, bản lĩnh của   đủ,   cách nào gọi hồn cha về để hỏi rõ ngọn ngành.
Ban đầu   định  lời, nhưng   -  cả đời luôn  lời cha -  tin  lời trăn trối của chồng.
Bà dùng đủ  cách ép buộc , yêu cầu    đụng đến huyền học dù chỉ một chút.
Để    buồn lòng,  miệng thì đồng ý, nhưng trong bí mật vẫn  từ bỏ việc học huyền học.
Hắn  trở thành một huyền thuật sư lợi hại như cha, trừ tận diệt  yêu ma quỷ quái  đời.
Cứ thế,   qua loa chiều lòng , học cách  búp bê từ bà,  lén lút tu luyện thuật huyền học, thi thoảng còn nhận vài đơn thuê.
Mọi tâm tư  đều dồn  đó, nên bỏ lỡ chuyện hôn nhân đại sự.
Mãi đến năm ba mươi tuổi,  sự nài nỉ của ,  mới bắt đầu  xem mắt.
Thời của   như giới trẻ bây giờ,   tình yêu mới cưới.
Hồi đó, hôn nhân là do cha  đặt  con  đó.
Chỉ cần hai bên   thuận mắt, gia đình đồng ý, là  thể kết hôn.
Hắn và vợ cũ kết hôn với  trong bối cảnh như thế.
Giữa họ,  là vợ chồng tương kính như tân,  bằng  là hai  xa lạ sống chung cho hợp lý hơn.
Đặc biệt  khi con gái  đời,  như  thành nhiệm vụ, ít khi gần gũi với vợ.
Dù  luôn  họ sinh thêm con trai, nhưng  thấy  con gái là đủ.
Tình cảm với vợ  nhiều, nhưng  yêu quý đứa con gái  đến tận xương tủy.
Đến giờ  vẫn nhớ như in hình ảnh con bé nhỏ xíu, mềm mại đáng yêu ngày nào.
Mỗi    nhiệm vụ về,  đều mua đủ thứ quà cho con.
Con gái thích búp bê,  lấy hình tượng con bé  mẫu, tạo  vô  búp bê để bầu bạn cùng nó.
Hắn hứa sẽ cho con gái mặc những bộ quần áo  như búp bê, trở thành một công chúa xinh xắn.
Với vợ,   , nên mỗi  về nhà đều đưa hết tiền kiếm  cho cô .
Người vợ từng giản dị, khi  tiền trong tay, ăn mặc ngày càng thời thượng.
Mẹ bảo  đừng chỉ lo chạy việc bên ngoài,  quan tâm đến gia đình nhiều hơn.
Cả  lẫn vợ đều tưởng   chạy nghiệp vụ bên ngoài.
Không  rằng  tiền  mang về là từ việc xem phong thủy, trừ tà, vẽ bùa cho  .
Hắn tưởng cuộc sống sẽ mãi bình yên như thế.
Hắn  công việc yêu thích bên ngoài, trở về nhà  thấy nụ  ngọt ngào của con gái.
  năm con gái lên năm, tất cả tan thành mây khói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/huyen-hoc-ba-la-bua-mua-chong/chuong-173-cau-chuyen-cua-truong-duc-loi.html.]
Hôm đó,  khi  thành nhiệm vụ trở về,  mở cửa   thấy vợ vội vã chạy  từ phòng ngủ.
Tiếp theo là tiếng cửa sổ trong phòng đập mạnh, như  gió thổi mở,  một tiếng "đùng" vang lên như  vật gì nặng rơi xuống.
Hắn nhíu mày định  xem, nhưng  vợ từ phía  ôm chặt.
Cô   nhớ ,   mật.
Hắn  nhúc nhích, nhưng nét mặt càng lúc càng khó coi.
Mãi đến khi bên ngoài  còn tiếng động,  phụ nữ mới buông , vuốt tóc, vẻ  mật biến mất, chỉ còn  sự lạnh lùng.
Cô  tưởng ngăn   ngoài thì  thể che giấu  chuyện.
 cô    rằng, tướng mặt  tố cáo cô  ngoại tình.
Dù ,   quan tâm, thứ  để ý chỉ  con gái.
Sợ con học theo tính  của ,  ly hôn.
Con gái về với .
Từ đó,   nhận đơn thuê nữa, vì con còn quá nhỏ,  thể gửi cho  già chăm sóc.
Lúc ,  mới thực sự từ bỏ huyền học như cha  từng dặn, chăm chỉ xin   tại một nhà máy đồ chơi.
Nhờ tay nghề  búp bê điêu luyện,  nhanh chóng trở thành nhân viên nòng cốt.
Lương tăng theo, tuy  bằng tiền nhận nhiệm vụ, nhưng đủ nuôi gia đình.
Hắn hài lòng với cuộc sống đó.
Cứ thế, con gái lớn dần.
Mười năm , khi con gái mười ba tuổi, thi đậu  một trường nghệ thuật, cần một khoản học phí lớn.
 lúc   lâm bệnh nặng,  tiêu hết tiền tiết kiệm vẫn  cứu  bà.
Thậm chí còn mắc nợ ngập đầu.
Đang lúc bế tắc, một khách thuê cũ liên lạc, hỏi    nhận nhiệm vụ .
Nghe  tiền thù lao,  thực sự xao động.
Nếu nhận việc ,   những trả  nợ, mà còn  tiền đóng học cho con.
Chỉ  điều, nhiệm vụ  ở ngoài thành phố.
Đi về mất mấy ngày.
Con gái ai trông?
Đang phân vân, vợ cũ tìm đến,   đón con về chơi vài ngày.
Sau khi ly hôn, cô  kết hôn với nhân tình,  đó sinh cho  một đứa con trai.
Thi thoảng cô  vẫn đón con gái  về chơi với em trai.
Lần   lẽ cũng .
Hơn nữa, việc cô  đón con  đúng lúc giải quyết khó khăn cho .
Không suy nghĩ nhiều,  đồng ý.
Có câu "đèn nhà ai nấy rạng".
Lúc đó,   nghĩ đến việc xem vận trình mấy ngày tới của con, thậm chí  thấy con sắp gặp nạn.
Hắn cũng chẳng nghĩ rằng, con chỉ về nhà  đẻ,   thể xảy  chuyện?
 mấy ngày , khi  cầm tiền về đến nhà vợ cũ đón con, thứ đón  là hũ tro cốt của con gái.
Hắn choáng váng,  hiểu tại  đứa con ngọt ngào dặn bố về sớm  biến thành nắm tro chỉ  vài ngày.
Hình bóng con gái, đứa con mà  nâng niu như ngọc đến mười ba tuổi,   còn nữa.
Hắn như điên cuồng túm lấy vợ cũ chất vấn, hỏi xem con gái gặp chuyện gì, tại  đang khỏe mạnh bỗng mất .
Vân Vũ
Vợ cũ  lóc  rằng con gái trượt chân ngã cầu thang  ban đêm, vỡ đầu.
Khi họ phát hiện, con bé  mất quá nhiều m.á.u mà chết.