A Hoa  hiểu rõ hàm ý của "chiếc bánh lớn", chỉ kêu vài tiếng "meo meo" với Kha Tuyết mà  trả lời gì thêm.
Suốt một tháng  đó, ngày càng đông  đổ xô đến công viên giải trí, mỗi ngày đều nhộn nhịp khác thường. Còn Kha Tuyết thì thường lên sân thượng,   về hướng đông nam thành phố.
Đông nam và tây nam thoạt  gần , nhưng tây nam là dãy núi trùng điệp khó , còn đông nam  là đồng bằng mênh mông.
Nếu  từ tây nam nhanh chóng đến đông nam, dù  xe cũng mất hai ngày hai đêm.
"Vụ xác sống ở thành A xảy  đúng lúc thật." Kha Tuyết trầm giọng .
Không lâu , trong một đêm mưa tầm tã, chú sóc dẫn đám tiểu yêu từ công viên núi Tú đến gõ cửa nhà Kha Tuyết.
"Chuyện gì thế?" Đỗ Sương mở cửa, thấy lũ tiểu yêu ướt như chuột lột  co ro  chú sóc.
"Các   thích nhất mưa đêm ? Bảo là thành phố sẽ sạch sẽ,  khí tràn đầy linh khí cơ mà? Sao  đến đây?" Đỗ Sương hỏi, đưa khăn khô cho chúng.
Chú sóc run bần bật   nên lời, như  đông cứng , quấn khăn vẫn run cầm cập.
Vân Vũ
Mãi đến khi  ấm trở , nó mới ấp úng: "Có yêu quái...  lớn...  đáng sợ."
"Yêu quái? Bình thường mà, thành A lớn thế ,  vài đại yêu cũng  lạ." Đỗ Sương an ủi.
"Không  đại yêu!" Giọng chú sóc chợt the thé lên, mắt trợn tròn như  lồi , gào lên: "Còn đáng sợ hơn đại yêu! Là thứ kinh khủng hơn!"
Đỗ Sương sửng sốt. Kha Tuyết mặc áo ngủ bước đến: "Nếu , chỉ  thể là thượng cổ đại yêu."
"Thượng cổ đại yêu!" A Hoa hít một  sâu.
Mọi thượng cổ đại yêu đều  ghi chép trong sổ sách. Nếu một con thức tỉnh, thành A sẽ gặp đại họa.
"Không trách ." Chú sóc nghẹn ngào, rõ ràng  dọa hết hồn: "Bọn  đang hứng linh khí trời đất, bỗng cảm nhận uy áp khủng khiếp, ép đến nghẹt thở."
"Khác với đại yêu, uy áp  mạnh hơn gấp trăm !"
"Bọn  tưởng Cục Yêu Quản đến trả thù, vội chạy về đây."
"Mấy đứa yếu linh lực  ngất xỉu!"
Đám tiểu yêu thi  kể  nỗi kinh hoàng. A Hoa càng  càng lo, thượng cổ đại yêu  lộ diện  phát  uy áp khủng khiếp thế .
Nếu nó   xuất thế...
"Thành A gặp đại nạn ." A Hoa  mưa như trút ngoài cửa sổ. Nó vốn  quan tâm nhân gian, nhưng  ảnh hưởng của Kha Tuyết, cũng  chút đồng cảm.
Không  con   chịu nổi .
A Hoa lấy điện thoại, mở app "Cùng Thành", thấy vô  lời oán thán:
[Mưa thế  thành phố sắp ngập ]
[Thành phố đất liền trăm năm  từng  mưa lớn thế ]
[Ai thấy mưa lạnh như mưa đá ?]
[ ngủ  yên, mơ thấy  quái điểu ăn thịt]
[ cũng thế! Mơ thấy lầu sập chôn vùi]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/huyen-hoc-phat-song-truc-tiep-bao-hoa-toan-nhan-vien-an-dua-hong-chuyen/175.html.]
[Hai bạn đừng dọa  khác chứ]
[Thú thật  cũng mơ thấy...]
Cơn mưa ở thành A quá dị thường. Nhiều   ác mộng đánh thức, chuyện nhanh chóng lên top tìm kiếm.
Bình thường ác mộng  đáng bàn, nhưng   quá nhiều  mơ giống  - đều thấy quái điểu khổng lồ há mồm m.á.u me nuốt chửng họ.
Dân mạng bàn tán xôn xao:
[Tại  nhiều  cùng mơ thế?]
[Một  là trùng hợp, nhiều thế  thì...]
[Phải chăng điềm báo? Hôm nay  sẽ chết?]
[  bói, trời ơi,  thu xếp chạy thôi!]
[Thành A sắp xảy  chuyện lớn?]
A Hoa  bình luận, cau mày: "Kha Tuyết,  nên giải thích cho   ."
Kha Tuyết lắc đầu: "Giải thích ? Bảo  thượng cổ đại yêu sắp xuất hiện,   đóng cửa sổ kỹ  ?"
A Hoa tắc lưỡi. Làm thế chỉ gây hoảng loạn, kẹt xe khắp nơi!
"Hơn nữa,   thể tự giải quyết." Kha Tuyết .
 lúc , điện thoại nhận tin nhắn từ các đồng nghiệp - họ đang bàn về dị tượng thành A. Nhiều  đang truy bắt xác sống,  thể  về.
Bạch Vô Thường cũng nhắn tin:
[Bạch Vô Thường: Kha Tuyết,   thật ? Có thượng cổ đại yêu thật?]
[Kha Tuyết: Còn nghi ngờ gì? Các   gì suốt thời gian qua?]
[Bạch Vô Thường: Chúng  điều tra lâu ,   bằng chứng.]
[Kha Tuyết: Cứ xông  Cục Yêu Quản là  bằng chứng ngay.]
[Bạch Vô Thường:   khi xông  cũng cần bằng chứng chứ.]
[Kha Tuyết:......]
[Kha Tuyết:  nhớ hồi xưa  xông thẳng  địa phủ đòi công tích .]
Ngày xưa Cục Thần Quái hành động quyết liệt, chỉ cần nghi ngờ là bắt giữ ngay,  cần biện hộ. Giờ thì sợ sệt, đòi bằng chứng đủ thứ.
[Bạch Vô Thường: Hơn nữa, thượng cổ đại yêu sống  thì Cục Yêu Quản  lợi gì?]
[Kha Tuyết: Giả sử... nhân viên Cục Yêu Quản  khống chế thì ?]
[Bạch Vô Thường: GÌ CƠ???]
Sự tình  đến nước , cấp bách là ngăn đại yêu xuất thế.
[Kha Tuyết: Bảo   dừng việc, vẽ bùa triệu hồi.]
[Bạch Vô Thường: Bùa triệu hồi để  gì?]