Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lần    còn cách nào để giữ   nữa, bàn tay buông thõng để cho Minh . Còn  đau lòng đến mức  chẳng còn vững nữa.
Bên cạnh, ba  hắng giọng buông lời trách cứ   
-   rõ ràng  chuyện . Là do bà do bà tất cả. Nếu như bà   khùng  điên thì bọn nhỏ  lẽ  sống  hạnh phúc .
Mẹ  im lặng. Không chọn cách trả lời  ba  câu nào?     đang nghĩ gì chỉ thấy   Minh thật lâu cho đến khi   khuất  mới thu tầm mắt về   tới ôm lấy   lời xin .
….
3 tháng .
Vào 1 ngày cuối thu. Thành phố bắt đầu se se lạnh.  nắm tay Bo cùng ba  chuẩn  chuyến bay  Mỹ dài hạn…
Đứng  dòng  nhộn nhịp đưa tiễn ở sân bay, vô thức   cứ ngỡ như   lập  cái ngày của 10 năm về . Vẫn vô thức trông ngóng và mong đợi điều gì đó nhưng cuối cùng  lẽ chỉ là vô vọng.
Bin bên cạnh, bất ngờ con níu tay   lên tiếng hỏi 
-Mẹ ơi,   sang Mỹ là con  còn  gặp  tất cả các bạn con nữa hả ? 
Nghe con hỏi,  vô cùng ngạc nhiên. Vì  nghĩ Bin  hỏi  câu  nên    lúng túng. Ngồi xuống đối diện với Bin,  hỏi  con
-Nếu đúng như  thì Bin nghĩ  hả?
Bin cúi mặt, nước mắt rưng rưng
-Bin sẽ buồn và nhớ các bạn. Với …
Nói đến đây con ngập ngừng,   phần ngạc nhiên nên hỏi con ngay
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/10-nam-tinh-cu/chuong-13.html.]
-Sao thế? Có chuyện gì con  cho   ?
-Con cũng  gặp  ba con?
 sững ,  Bin buồn khi   câu  kèm ánh mắt lấm lét vì sợ  giận tự dưng cả   trở nên thật chông chênh. Đưa tay kéo con  lòng,  ôm con thật chặt, tự thấy     nhiều với con nhưng  nghĩ  con    sẽ  hơn cho tất cả. Rồi mai  khôn lớn  lẽ con sẽ hiểu và  trách  
Nuốt nước mắt,  dỗ dành Bin
-Muốn gặp ba thì con  ngoan. Phải học hành cho giỏi. Mẹ hứa   con khôn lớn,  sẽ cho con gặp  ba. Con chịu  nè!
-Dạ!
Bin ngoan và hiểu chuyện lắm nên chỉ buồn một chút là con  vui vẻ ngay. Ba  bên cạnh ông im lặng nãy giờ. Giờ đây đột nhiên lên tiếng 
-Con  hối hận chứ? 
  ba,  giữa dòng  đông đúc nhưng  một ai là   giữ   nên  cũng chợt tự hiểu  đây  còn là hối hận   mà đây là sự quyết định.  cần mạnh mẽ để quyết định  phận của hai  con .
-Mẹ   tiễn ba ? Gần đến giờ bay  
 đánh lãng qua chuyện khác. Cũng đúng là  hiểu    hôm nay    sân bay tiễn ba con  mà mới sáng sớm    rằng    lái xe   mất. 
Ba   đồng hồ,  đưa mắt  1 lượt xung quanh nhưng đang mong đợi điều gì đó.  thì cứ nghĩ là ba đang đợi ,   bên trong vang lên tiếng gọi giờ máy bay chuẩn  cất cánh nên  kéo tay ba   
-Thôi   trong  ba. Qua đến nơi  gọi báo về cho  là  mà.
Ba   thở dài  gật đầu. Sau đó ba nắm tay Bin, còn  kéo hành lý. Đang chuẩn     trong. Thì bất ngờ lúc   lưng   một bàn tay nắm lấy tay  giữ . một giọng  đầy quen thuộc vang lên khiến cho   khỏi ngỡ ngàng
-EM…ĐỪNG ĐI !!!