108 Cách Cứu Rỗi Phản Diện - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-10-30 02:43:17
Lượt xem: 69

1.

Chiếc màn thầu im lìm trong vũng nước.

Hệ thống thấy liền hốt hoảng hét lên:

[Ký chủ, cô đang cái gì thế?!]

[Phản diện tuổi thơ cực kỳ bi thảm, nên mới trở nên u uất, cố chấp như bây giờ. Nhiệm vụ của chúng là cứu rỗi cơ mà!]

So t.h.ả.m ?

Trong mấy vụ , từng thua ai.

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Ta nghiêng đầu, giọng bi thương não nề:

[Ta còn khổ hơn nhiều.]

[Cha thương, yêu, khổ cực lắm mới sống tới mười tám tuổi, cuối cùng còn cha lừa về nhà để bán lấy tiền sính lễ.]

[Ta liều mạng vùng vẫy—]

Hệ thống dịu giọng : [Vậy ép c.h.ế.t nên mới thể liên kết với cô ?]

Ta lắc đầu: [Không . Ta chỉ chợt nhận là… bán đúng là cách kiếm tiền nhanh thật. Ông trời mở cho một cánh cửa sang thế giới mới!]

[Thế là, gả cho lão Vương ở đầu làng, lừa chan cưới bà góa Tống ở cuối làng, còn gả em trai cho một quý bà hơn hai mươi hai tuổi.]

[Chỉ trong một tháng, nhận ba phần sính lễ.]

Hệ thống run rẩy hỏi: [Thế… cô c.h.ế.t kiểu gì ?]

[Khi đang đếm tiền vui quá, đếm tới nửa chừng thì nhồi m.á.u cơ tim mà c.h.ế.t. Lúc c.h.ế.t tay vẫn còn nắm chặt xấp tiền đỏ, buông nổi!]

Hệ thống im lặng.

Cuối cùng, nó tung chiêu cuối: [Nếu nhiệm vụ cứu rỗi thất bại, cả hai đều c.h.ế.t đấy!]

Ta sáng mắt, phấn khích hẳn lên: [Ý ngươi là, nếu c.h.ế.t ở đây thì thể kéo ngươi c.h.ế.t chung ?]

Thế giới bỗng im bặt.

Lặng ngắt như tờ.

Ta đầu phản diện — khuôn mặt thiếu niên tầm mười sáu, mười bảy tuổi, ánh mắt đầy phẫn hận chằm chằm chiếc màn thầu duy nhất trong đời .

Rồi nhanh, Lương Thừa Ngôn phắt đầu , nghiến răng nghiến lợi hét mặt : “Ngươi là ai! Dựa mà hủy màn thầu của ?!”

2.

Mải mê đá cái màn thầu của phản diện, còn kịp nghĩ cho một phận hồn.

Hệ thống vội vàng lên tiếng:

[Ký chủ, là chúng chọn phận cung nữ ?]

[Người xuyên ngươi cũng chọn tiểu cung nữ, ngày ngày ở bên cạnh Lương Thừa Ngôn trong lãnh cung, từng bước giúp lên ngôi—]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/108-cach-cuu-roi-phan-dien/chuong-1.html.]

Ta cắt ngang: [Rồi nữa?]

[À… đó… phản diện đăng cơ, phong con gái tể tướng hoàng hậu, còn tiểu cung nữ thì nhốt trong lãnh cung, hành hạ đến c.h.ế.t...]

Ta khẽ lạnh.

Đám nữ xuyên đời càng ngày càng hèn.

Đã xuyên mà vẫn nhát như thỏ, phận bao giờ cũng thấp hơn nam chính một bậc.

Ngay giây , ánh sáng ngũ sắc tỏa quanh , ẩn giấu bên trong là hai mươi bốn chiếc loa trầm, âm thanh cuộn trào lan khắp lãnh cung.

Ta chậm rãi cất giọng: “Đã thấy thần nữ, còn quỳ?”

Ta đây— chính là thích khác quỳ xuống mà chuyện với .

3.

Lương Thừa Ngôn sững tại chỗ, ánh mắt đầy nghi hoặc, nhưng vẫn do dự quỳ xuống.

“Ngươi… ngươi là… thần nữ ?”

Trong lòng thoáng nghĩ — e là kẻ lừa đảo.

Trong cung , cách vài ngày tiểu thái giám đến gây chuyện, hôm nay lẽ chỉ là đổi trò mà thôi.

… nếu mặt thật sự là thần nữ thì ?

Có thần nữ tương trợ, lên ngôi chẳng dễ như trở bàn tay?

Bàn tay run rẩy vì kích động bán tâm trạng của .

Tất cả đều thu trọn mắt.

Coi như xác nhận luôn — nữ xuyên đời thất bại là điều chắc chắn.

Một kẻ trong xương tủy ngấm đầy lạnh lẽo và m.á.u như , thể vì một chút bụng của khác mà dốc hết lòng chứ?

Ta chậm rãi bước lên, đồng thời nhắc hệ thống: [Chiếu hiệu ứng “bước bước sinh liên” , đừng quên đấy.]

Ngay lập tức, từng đóa sen hư ảo nở rộ chân, ánh sáng dịu dàng tỏa lưng khiến Lương Thừa Ngôn kinh ngạc đến ngẩn .

Ta nhẹ giọng : “Ta bế quan ba vạn năm, nay tỉnh dậy du hành nhân gian, ngang qua Đại Lương quốc, đặc biệt hạ phàm để cảm nhận nỗi khổ thế gian.”

Lương Thừa Ngôn vẫn tin.

Ánh mắt mang theo chút dò xét, thật lâu dè dặt hỏi: “Nếu ngươi là thần nữ… thể biến đồ ăn ?”

Hệ thống đập mạnh đùi cái “bốp”: [ , chính là đoạn !]

[Ký chủ ngươi lén ngự thiện phòng trộm một đống đồ ăn, độ hảo cảm của phản diện tăng vọt luôn đấy!]

[Ký chủ, giờ ngươi chứ?]

Ta khẽ gật đầu, ánh mắt kiên định: [Yên tâm.]

Mấy cảnh kiểu rành lắm.

Loading...