22.
Đại hôn giữa và Lương Thừa Ngôn nhanh đến.
Lương Vương trọng bệnh thể xuất hiện.
Chỉ còn khoác phượng bào, cùng Lương Thừa Ngôn tiếp nhận vạn thần triều bái.
Ánh mắt đầy vẻ đắc ý.
tận sâu đáy mắt, đôi khi lướt qua một tia u ám.
So với vị quân vương tương lai , rõ ràng triều thần càng tin tưởng – thần nữ hơn.
Miệng bọn họ ngừng hô:
“Thần nữ hiển linh!”
“Thần nữ phù hộ Đại Lương!”
Sắc mặt Lương Thừa Ngôn càng lúc càng đen.
Đôi tay giấu trong tay áo rộng siết chặt thành nắm.
Ta ngẩng cằm, tâm trạng cực kỳ khoan khoái.
Đây mới gọi là cứu rỗi.
Mười tám năm sầu uất kiếp của tan ít.
Ngay khi phẩy tay cho bá quan dậy, ở xa xa bỗng lóe lên một tia sáng.
Chưa kịp phản ứng— từ giữa đám , một mũi tên lao , nhắm thẳng Lương Thừa Ngôn.
Tiếng thét vang lên bên tai .
Chỉ thấy phản diện co như con tôm, ngã xuống đất, kêu gào t.h.ả.m thiết.
Kẻ b.ắ.n tên phục độc tự sát.
Đại hôn rối loạn thành một mớ hỗn độn.
Một vị thái y tóc bạc vội chạy đến, lưng cõng d.ư.ợ.c hòm.
Ông run rẩy gỡ lớp áo Lương Thừa Ngôn đang cuộn chặt .
Mới một mắt, thái y sợ đến tay run như sàng:
“Khởi bẩm Thái tử phi, Thái tử … … mũi tên trúng thẳng hạ thể, Thái tử… hoạn …”
Ta: …
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Công chúa.
Ta cũng ngộ .
23.
Sau cơn đau dữ dội, Lương Thừa Ngôn thái giám khiêng lôi .
Giấc mộng quốc trượng của Tể tướng vỡ tan mắt, ông run rẩy quỳ rầm xuống đất:
“Thần nữ, xin cứu lấy Thái tử!”
Ta phất tay:
“Cứu .”
Tể tướng lệ tuôn như mưa:
“Vậy… ai thể kế thừa giang sơn Đại Lương?”
Lương Ngọc Phượng đau lòng bước , lau nước mắt:
“Thái tử chắc chắn ám toán bởi dư đảng Cảnh Vương. Sự đến nước , chỉ còn bản cung thể kế thừa Đại Lương.”
Tể tướng cùng vô triều thần vội la lên:
“Sao ?”
“Nữ tử thể đế? Loạn hết quốc gia !”
“Đại Lương từng nữ hoàng đế!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/108-cach-cuu-roi-phan-dien/chuong-8.html.]
Ta gật đầu:
“ , Đại Lương từng nữ tử đăng cơ.”
Triều thần đồng loạt tán thành.
Tim công chúa như treo tận cổ họng.
Ta đảo giọng:
“ trong lịch sử cũng từng thái giám cai quản một quốc gia.”
Công chúa và thái giám—chỉ chọn một.
Ánh mắt bộ triều thần lập tức dồn cả về phía Tể tướng.
Vị Tể tướng hơn năm mươi tuổi c.ắ.n răng.
Ông chỉ mỗi một ái nữ, mà con trai, thứ tử đều đầy nhà.
Dù là gả con trai gả con gái Đông cung, ông đều thể quốc trượng.
Nghĩ thông điều , đôi mắt đục ngầu của ông lập tức sáng bừng.
Ông vội quỳ xuống Lương Ngọc Phượng:
“Xin hoàng nữ chấp chính Đại Lương!”
Những triều thần còn cũng đồng loạt quỳ xuống, tiếng hô vang dội:
“Thỉnh hoàng nữ chấp chính Đại Lương!”
24.
Lương Thừa Ngôn tỉnh buổi chiều ngày thứ ba.
Hắn đau đến đứt ruột gan, năng đứt quãng, cố gắng hít từng .
Vô thái y quỳ đất, dám thở mạnh.
Lương Thừa Ngôn run rẩy vén chăn, gào lên tiếng thê thảm:
“Tại thế ?!”
“Ta… chẳng đăng cơ ?!”
“Hồng Ninh ? Hồng Ninh ?!”
Hồng Ninh— là tiểu cung nữ đời từng “cứu rỗi” .
Hắn gọi cái tên đó, chứng tỏ nhớ ký ức kiếp .
Ta rõ ràng: mới mười bảy tuổi mà trong mắt hiện mấy phần đế khí.
Đó là khí độ của kẻ từng ngai vàng, quen nắm quyền sinh sát.
Hắn chống đau, ngẩn hồi lâu, mới phân biệt hai đời trải nghiệm.
Rồi chống dậy, khập khiễng trèo lên lầu Trích Tinh.
Hắn gặp .
Ta vốn lòng , vết thương vỡ , liền lập tức hiện mặt .
Ta đến hoa nở đầy mặt.
Lương Thừa Ngôn nhào đến:
“Trẫm lệnh cho ngươi! Hãy chữa cho trẫm! Nếu —”
“Nếu thì ?”
Ta hỏi, đầy hứng thú.
Lúc mới nhận — còn là quân chủ đời .
Kiếp , Hồng Ninh, thậm chí còn chạm cái bóng ngai vàng.
Hoảng sợ lan đầy khuôn mặt .
Hắn nắm chặt vạt áo , run rẩy van nài:
“Thần nữ… cầu xin … cứu !”