108 Cách Cứu Rỗi Phản Diện - Chương 9
Cập nhật lúc: 2025-10-30 02:53:27
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
25.
Ta thật sự cứu nổi.
Thuốc trong thương thành của hệ thống còn tiên tiến tới mức đứt gãy tái sinh.
Lương Ngọc Phượng ung dung bước tẩm điện, bộ thái y đều cung kính quỳ bái: “Bái kiến hoàng nữ.”
Đồng tử Lương Thừa Ngôn co rút kịch liệt, hận thể lao tới xé nát nàng:
“Là ngươi! Là ngươi hại thành thế !”
“Lương Ngọc Phượng, g.i.ế.c ngươi!”
đến sức dậy cũng , chỉ cái miệng là gào thét dữ dội.
Lương Ngọc Phượng vận long bào huyền sắc, giữa lông mày thêm mấy phần đoan nghiêm.
Nàng hết cung kính dập đầu với , mới Lương Thừa Ngôn:
“Hoàng thương thì chớ nên cử động khắp nơi, bằng vết thương dễ toác .”
Ta nhịn , bật .
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
Lương Thừa Ngôn tức giận, c.h.ử.i ầm lên: “Có một ngày lên ngôi, nhất định băm các ngươi vạn đoạn!”
Ta nhắc , nửa đùa nửa thật: “Ngươi từng lên một ?”
Lần …hết cơ hội đấy.
Hắn sững tại chỗ.
, từng lên bảo tọa— là Hồng Ninh giúp .
đời , từ lãnh cung đến hôm nay, bên cạnh từng xuất hiện cái bóng của Hồng Ninh.
Thay đó— là thần nữ.
Bản lĩnh lớn hơn, nhưng tuyệt đối giúp .
Hồng Ninh ?
Lương Thừa Ngôn túm lấy chân một tên nội giám bên cạnh, vội vã hỏi:
“Hồng Ninh ? Hồng Ninh ở ?”
Tiểu nội giám nghi hoặc lắc đầu: “Điện hạ, trong cung nào tên Hồng Ninh.”
Trong khoảnh khắc, Lương Thừa Ngôn như rút mất gân lưng, cả sống lưng gập hẳn xuống.
26.
Ngai vàng của Lương Ngọc Phượng thuận lợi.
Cộng thêm danh tiếng “thần nữ che chở”, nàng cực uy vọng trong dân gian.
Buổi bãi triều đầu tiên xong, nàng day ấn đường, than với : “Trẫm đăng cơ ngày thứ nhất, triều thần nôn nóng đòi tuyển tú cho hậu cung.
Tể tướng và Thái phó vì tranh xem con trai ai ưu tú, xứng cung Hoàng hậu, mà đ.á.n.h ngay giữa triều! Hơn mười triều thần kéo còn can nổi.”
Dường như nàng mỏi mệt, đống hồ sơ con em quan gia mà phiền não.
Trong lầu Trích Tinh, nhón nhoẻn ăn nho, nàng nhíu mày tiếp: “Trước đây, vì hòa đàm với Đại Lệ, phụ hoàng và hoàng từng định gả trẫm hòa . Nay trẫm đăng cơ, phụ hoàng băng, chỉ còn một hoàng —Thần nữ, chuyện hòa rốt cuộc chọn ai?”
Ta khựng .
Chuyện — rành.
Trước khi xuyên, nhà bên nhận em trai giàu kếch xù, sính lễ tận 388.000!
Ta bỏ nốt hạt nho cuối miệng: “Chẳng còn Lương Thừa Ngôn ? Đã thể sinh, vẫn là hoàng tử—quá hợp để tỏ thành ý.”
Ta càng lúc càng trơn tru, giữa mày Lương Ngọc Phượng càng rạng rỡ.
Cuối cùng nàng đập bàn, lao tới quỳ mặt : “Thần nữ! Ngài đúng là ông trời phái đến cứu rỗi trẫm!”
Vừa dứt lời, hệ thống— di chúc ba nghìn chữ—đột ngột ré lên: [Ký chủ! Chúng thành nhiệm vụ !]
27.
Ta thành cứu rỗi.
Thế giới , phản diện chỉ Lương Thừa Ngôn, Lương Ngọc Phượng cũng là một như thế.
Trớ trêu , cứu rỗi nữ phản diện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/108-cach-cuu-roi-phan-dien/chuong-9.html.]
Hệ thống mừng phát , xé nát di chúc:
[Ký chủ, chúng xong !]
[Ta thể sống, ngươi cũng thể trở về hiện thực, tiếp tục sống!]
Ta chợt nhớ đến xấp tiền đếm xong.
May quá, tim còn tức nghẹn.
Lương Ngọc Phượng bỗng mở lời: “Thần nữ, ngài thể lưu Đại Lương, cùng giữ gìn giang sơn chăng?”
Ta lắc đầu: “Không. Vài ngày nữa sẽ rời .”
Ta vội— vội về đếm tiền.
Trên mặt nàng thoáng thất lạc, vẫn khẽ gật: “Là đường đột. Thần nữ ắt còn nhiều việc , thể chỉ ở Đại Lương.”
Nàng hành lễ, chuẩn mực, chê .
28.
Ngày rời đúng hôm Lương Thừa Ngôn đưa hòa sang Đại Lệ.
Hắn nhét trong cỗ xe nhỏ, gào rú: “Không thế ! Ta mới là đăng cơ! Trong cung rõ ràng một cung nữ tên Hồng Ninh, nàng sẽ luôn giúp !
Không thần nữ nào hết! Thần nữ là bịp bợm!”
Hắn gào đến xé phổi, nhưng xem như kẻ điên. Không ai để ý .
Xe vẫn lăn quan đạo, hướng thẳng về Đại Lệ.
Ta lầu Trích Tinh.
Trong mắt Lương Ngọc Phượng nỡ, song nàng vẫn nén lệ, vẫy tay tạ từ .
Hệ thống thuần thục treo dây, đưa rời khỏi lầu.
Loáng thoáng, tiếng nàng gọi: “Thần nữ, nếu rảnh, hãy nhớ về Đại Lương thăm .”
Ta lười đáp.
Nàng lớn tiếng: “Thần nữ! Con trai Tể tướng và con trai Thái phó, ai cung Hoàng hậu thì hợp?”
Đến mỹ nam phân hạng—cái trả lời.
Nuốt nước bọt, nghĩ về hai công tử ngọc thụ lâm phong, quăng xuống mấy câu:
“Công tử Tể tướng—mạo bỉ Phan An.”
“Công tử Thái phó—phong độ phi phàm.”
“Ngay cả lão Tể tướng và Thái phó đều phong vận do tồn.”
Đều lấy là !”
Chỉ còn Lương Ngọc Phượng ngây, lau mặt, gượng: “Thần nữ thật đùa. Truyền ý trẫm: con trai Tể tướng nhập cung Hoàng hậu, con trai Thái phó cung Quý phi.”
29.
Dây niêm đưa bay lâu.
Đợi đến khi còn ai thấy, trời đất chao đảo— đột ngột biến mất giữa trung, xuất hiện trong thế giới ban đầu của .
Trong tay còn kẹp một xấp tiền đỏ chói.
Vừa đếm đến một nửa.
Ta sờ ngực— , tim hề khó chịu.
Ta hí hửng đếm hết tiền, tròn một tâm nguyện lớn, tiếp tục thu dọn hành lý trong phòng trọ.
Ở Đại Lương ở ba tháng, nhưng trong hiện đại, chỉ trôi qua đúng một giây.
Cha lấy cớ trọng bệnh lừa về, chỉ để đính hôn với nhà nhận sính lễ.
Chẳng ngờ, cầm d.a.o bếp, nổi điên “gả” cả ba bọn họ cho xong.
Còn một tháng nữa, đại học khai giảng.
Ta cất kỹ 500.000 sính lễ đổi từ ba , ngần đủ để học xong.
Vác vali to tướng lên vai, cửa, bà chủ nhà nhiệt tình chào: “Hồng Ninh , chuẩn đại học hả?”
Ta gật đầu, tươi vẫy tay, bước lên chuyến tàu về phương Bắc.
[HOÀN]