những dấu chân mèo để , mới cảm thấy chân   mềm nhũn đến mức nào.
 nắm lấy vai Hạ Viện, bạn cùng phòng, như thể  tìm thấy giọng  của : "Buông... buông tớ , mau... mau gọi 115 . Nếu  c.h.ế.t , ...  sẽ xong đời đấy."
Cô  buông  , nước mắt trộn lẫn với m.á.u chảy dài  mặt.
   lấy điện thoại, gọi 115,  đó báo cảnh sát.
Người qua đường ngày càng nhiều, ai nấy đều dừng  ở đây, tân sinh viên, sinh viên cũ, đủ loại phụ  học sinh, tất cả đều ríu rít hỏi , hỏi Hạ Viện.
    lời nào, việc duy nhất  thể  là ngăn họ  xem xét, bảo vệ hiện trường.
Sau đó  giật lấy con d.a.o nhọn trong tay Hạ Viện, sợ rằng cô  đang trong trạng thái cảm xúc bất  sẽ   thương những  xung quanh hoặc chính .
Chúng  kiệt sức  bệt xuống đất  cửa ký túc xá, Hạ Viện ôm chặt cánh tay ,   run rẩy bất thường,  ngừng .
 dùng túi ni lông bọc con d.a.o đó,  còn tâm trạng an ủi cô , cũng  còn tâm trạng hỏi cô  tại   g.i.ế.c  bằng con d.a.o của .
Những  vây xem từ lâu  coi chúng  như những con khỉ.
Chúng  cũng như khỉ, bởi vì chỉ  thể  vây xem, mà  thể giao tiếp với họ.
Mùa khai giảng, trường học vô cùng đông đúc.
Trong trường vốn dĩ  cảnh sát tuần tra, nên chỉ vài phút    cảnh sát đến.
Họ giải tán đám đông, bật máy  ghi hình,  khi  một vòng bên trong,    tiên báo cho chúng  ,  đó  c.h.ế.t .
Hạ Viện đưa tay che miệng, mặt đầy vẻ kinh hoàng, cô   òa  nức nở,   thể chống đỡ nổi nữa mà ngất lịm .
 định đỡ lấy cô , nhưng chân tay  cũng mềm nhũn,  dùng sức , chỉ  thể đỡ cô  một chút, để cô  ngã xuống đất  quá t.h.ả.m hại.
Tiếng xe cứu thương vang lên  lầu, nhân viên y tế  lên, cứu Hạ Viện tỉnh , nhưng đối với   khuất thì cấp cứu  thành công.
2.
Hiện trường   căng dây cảnh giới.
Bên trong  cảnh sát đang khám nghiệm, chụp ảnh,  phim.
Bên ngoài  hai cảnh sát, một  ghi chép, một  hỏi cung  và Hạ Viện.
 trạng thái của Hạ Viện thực sự quá tệ, cô   mở miệng   run rẩy dữ dội hơn,   một chữ    ngừng.
Cảm xúc của cô  luôn ở bờ vực sụp đổ,  lẽ vì là  trong cuộc,  chỉ là  chứng kiến mà cũng suýt mất hồn mất vía vì sợ hãi, nên cũng  thể hiểu  nỗi sợ hãi và sự mất kiểm soát cảm xúc của cô .
Người hỏi cung  là một cảnh sát nam trung niên, râu quai nón, phía  ông  là một cảnh sát nam trẻ tuổi đang ghi chép, trông  lớn hơn  là bao.
Cảnh sát Hồ giọng điệu ôn hòa : " họ Hồ, đây là cảnh sát Lâm,   vẫn đang thực tập, coi như là cùng lứa với cháu. Bây giờ   hỏi cháu vài câu,  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/344/chuong-2.html.]
 : "Chào cảnh sát Hồ."
Ông   nhẹ, hỏi một câu khiến   bất ngờ: "Mới ngủ dậy ?"
 đảo mắt một cái, : "Vâng, nhưng sáng nay ồn ào quá, cháu  dậy từ  sớm ."
Cảnh sát Hồ còn định hỏi tiếp, nhưng cảnh sát Lâm  chọc chọc ông , nhỏ giọng : "Cái   cần ghi  ạ?"
Cảnh sát Hồ bất lực liếc    , : "Ý  là ,  cho rằng  hỏi chuyện vô ích ?"
Cảnh sát Lâm lập tức "ồ ồ ồ",  ghi .
Cảnh sát Hồ tiếp tục hỏi : "Cháu  lạnh ,    trong khoác thêm áo , tiện thể lấy cho bạn cháu một cái nhé."
Cảnh sát Lâm: "Cái    lắm ạ, bên trong còn  khám nghiệm."
Nghe    ,   dám nhúc nhích, cho đến khi cảnh sát Hồ hất cằm  hiệu cho .
 chui qua  dây cảnh giới, cảnh sát Hồ còn chu đáo giúp  nâng dây lên.
Cảnh sát  mở cửa ban công,  mới phát hiện   từ lúc nào bên ngoài  bắt đầu đổ mưa lớn, bầu trời cũng xám xịt, thảo nào  lạnh như .
Đáng buồn là,  khi cảnh sát Hồ nhắc nhở,   quên mất  đang lạnh, chỉ nghĩ rằng cảm giác lạnh lẽo khắp  đó là do  cái xác c.h.ế.t  dọa sợ mà .
Khoác lên chiếc áo khoác dày cộp,  những cảnh sát với vẻ mặt bình thản   trong phòng và cảnh sát Hồ ôn hòa  mắt,  cảm thấy đỡ hơn  nhiều, nỗi sợ hãi  tan biến đó   xua .
"Trông cháu khá hơn nhiều , kể cho chúng   cháu  thấy gì ."
 kể   bộ cảnh tượng  thấy khi  đến phòng nước rửa mặt, phản ứng của Hạ Viện khi  về ký túc xá, tình hình trong phòng và cả cảm nhận của .
Cảnh sát Hồ gật đầu, dường như  hài lòng với lời kể của .
Ông  ngậm một điếu t.h.u.ố.c trong miệng, nhưng  châm lửa, quả thực môi trường  phù hợp.
Ông  đột nhiên như nhớ  điều gì đó, hỏi: "Người c.h.ế.t   là cha của tân sinh viên ? Không ai phát hiện cha  biến mất ư?"
Cảnh sát Lâm vội vàng truyền đạt câu hỏi của cảnh sát Hồ cho  khác.
 im lặng giơ tay lên,  hiệu cho cảnh sát Hồ rằng   điều  .
Ông  kinh ngạc  một tiếng, : "Đây   là giáo viên đặt câu hỏi trong lớp, cháu  gì thì cứ ."
"Ông    là  cha đưa con gái  học."
Cảnh sát Hồ nhíu mày, "ồ" một tiếng đầy nghi vấn: "Tại , cháu  thử xem."
"Phía  lưng áo phông trắng của ông  dính vôi vữa, vẫn  khô  . Ở phòng nước tầng hai, tường  bong tróc. Hôm qua, khi cháu xuống lấy nước, cháu  thấy cô quản lý ký túc xá gọi điện liên hệ với công nhân, bọn họ hẹn sáng nay đến để sửa tường."