Cảnh sát Hồ bước xuống xe,   bên cạnh ông .
Trong đám đông   chỉ   : "Chính là con nhỏ , nó   chứng giúp con tiện nhân bên trong."
Họ xông tới như ong vỡ tổ, cảnh sát  sức ngăn cản.
Trong hỗn loạn,   túm tóc, còn lãnh thêm hai cái tát.
Cuối cùng, đám  đó đều  bắt giữ vì tội tấn công cảnh sát.
Cảnh sát Hồ và   cạnh   ghế ở hành lang,  mới  thấy,  mặt ông  cũng  vài vết móng tay, rướm máu.
Bụng  réo lên, ông  : "Đợi một lát,   lấy chút đồ ăn cho cháu,  kén gì chứ."
 lắc đầu.
Ông  rời   đầy hai phút, lúc   thì chạy lạch bạch, điện thoại vẫn đang , ném cho  một túi bánh quy soda.
Ông   một cử chỉ ngại ngùng, ý là bảo  cứ ăn tạm, ông   chút việc gấp.
Ông     định rời ,  gọi với ông  .
"Cảnh sát Hồ,   chú để quên đồ gì trong xe ."
Ông  đang  điện thoại, bỗng nhiên hỏi  một câu kỳ lạ: "Cháu   cùng  ?"
 cầm bánh quy soda  theo ông , : "Vô cùng vinh hạnh."
Cảnh sát Hồ lấy  một túi vật chứng từ  ghế lái của , chính là cái vỏ d.a.o bằng da bò đó.
"Cháu đợi ở đây,  sẽ trả cái  ."
  ở ghế phụ, ăn bánh quy soda, lúc ông    còn mang cho  một chai nước. Ông  đúng là một cảnh sát  tỉ mỉ.
Ông  khởi động xe: "Nếu tối nay  gặp cháu ở đó, ngày mai  cũng sẽ đưa cháu  một chuyến."
Không cần ông  , khi  thấy vỏ d.a.o đó,   đại khái hiểu  sự nghi ngờ và thăm dò của ông  dành cho , nhưng   chắc lúc đó ông   ở đó .
"Cảnh sát Hồ, các chú tìm thấy vật chứng  ở ? Và   xác định  đây là con d.a.o của cháu?"
Cảnh sát Hồ : "Khi chúng   chuyện với quản lý ký túc xá của các cháu, cô  kéo ngăn kéo ,    thấy cái vỏ d.a.o . Vỏ d.a.o của cháu  mất,  đó   khác nhặt , gửi đến phòng trả đồ thất lạc,   cô  cất . Cháu còn hai  bạn cùng phòng,   con d.a.o  là của cháu, thậm chí  cần họ  rõ , chỉ cần khi hỏi cung, so sánh biểu cảm của ba  họ là sẽ ."
Con d.a.o ở trong ngăn kéo của cô quản lý ký túc xá.
Một ngày  khi vụ án xảy , cô quản lý ký túc xá  cãi  với nạn nhân.
Hai thông tin tưởng chừng  quan trọng ,  khiến suy nghĩ của  chuyển sang một hướng khác.
Liệu   như  ?
"Cảnh sát Hồ, bây giờ chúng   ?"
Ông   với vẻ mặt nghiêm trọng: "Cảnh sát Lâm  đến nhà nạn nhân ở ngoại ô, tìm thấy một đứa bé  bảy tám tuổi ở đó, đứa bé   bệnh bại liệt,  mấy ngày  ăn uống gì,  ngất  vì đói ."
 hỏi một câu hỏi  liên quan: "Nạn nhân tên gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/344/chuong-7.html.]
Cảnh sát Hồ nhất thời   gì, đợi đến khi đèn đỏ ở ngã tư, ông  lấy  một chiếc cặp tài liệu cũ kỹ từ ghế , lấy một tập tài liệu từ trong cặp đưa cho .
Cuối cùng  cũng   thông tin trực tiếp về nạn nhân.
Nạn nhân, Trương Lập Quân, nam, 46 tuổi. Nguyên nhân tử vong là do ngộ độc t.h.u.ố.c diệt chuột chống đông máu, t.h.i t.h.ể  một vết thương do d.a.o ở  n.g.ự.c trái, lượng m.á.u chảy  đủ gây tử vong.
Nạn nhân đang trong tình trạng ly hôn,  một  con trai do vợ cũ nuôi dưỡng. Ông   việc cho một công ty hợp tác với trường chúng , nội dung công việc là sửa chữa tận nơi.
"Con trai ông  bao nhiêu tuổi,   ghi?"
Cảnh sát Hồ nhíu mày suy nghĩ một lát, khó xử : "Ông  ly hôn  sớm, nhiều năm nay  liên lạc gì với vợ cũ và con trai, hiện tại cảnh sát cũng  xác định  thông tin cụ thể."
"Sớm đến mức nào?"
Cảnh sát Hồ : "Ít nhất cũng mười mấy năm ."
"Vậy đứa trẻ mà các chú tìm thấy   con ông ."
Cảnh sát Hồ : "Rất  thể."
 lẳng lặng : "Thầy cố vấn của cháu  một  con trai bảy tám tuổi, mắc bệnh bại liệt."
Cảnh sát Hồ sững sờ,  thẳng  .  nhắc nhở: "Đèn đỏ."
Ông  đạp phanh gấp.
"Cháu  từng gặp đứa bé đó ,  đặc điểm gì , bây giờ  sẽ cho  đối chiếu ngay."
Vừa , ông   gọi điện thoại: "Alo, cảnh sát Lâm, các  đang ở bệnh viện ? Có chụp ảnh đứa bé đó , gửi cho  một tấm."
Nhìn gương mặt say ngủ của đứa bé trong ảnh,  xác định đó chính là con trai của thầy cố vấn.
Trần Kha và Trương Lập Quân.
Bí thư Ủy ban Kiểm tra Kỷ luật của học viện, công nhân sửa chữa của công ty bên ngoài.
Hai  tưởng chừng  liên quan gì đến , tại    quấn lấy  một cách kỳ lạ như ?
Cảnh sát Hồ  thông báo cho Trần Kha, khi chúng  đến bệnh viện, Trần Kha cũng   mặt.
Nghe bác sĩ  con trai   vấn đề gì lớn, cuối cùng cơ thể căng thẳng của thầy  cũng thả lỏng, ngã  xuống đất.
"Anh Trần, tại  con  mất tích mà   báo cảnh sát?"
Trần Kha đẩy gọng kính, rút điện thoại , đưa cho cảnh sát Hồ.
Đó là vài đoạn ghi âm cuộc gọi.
Nội dung đại khái là: con của  đang ở chỗ ,  chỉ  nuôi vài ngày, nếu    g.i.ế.c con tin thì đừng báo cảnh sát. Một tuần ,  sẽ trả nó về cho .
Người đe dọa thầy  chính là Trương Lập Quân.
"Trương Lập Quân  c.h.ế.t , tại   vẫn  báo cảnh sát?"