Phó Hàn Châu : “Để   dưỡng thương ! Hôm nay chúng  về .”
“Vâng.”
Ra khỏi phòng bệnh, viện trưởng liền  tới.
Ông   chút việc   với Phó Hàn Châu.
Phó Hàn Châu  với Tô Úc Nhiên: “Em  thăm bà nội , lát nữa  gọi.”
Tô Úc Nhiên vốn cũng định  thăm bà nội, thấy Phó Hàn Châu đồng ý liền  tìm bà.
Cô đến phòng bệnh của bà nội.
Không ngờ  gặp Tần Dực ở đây…
Chuyện xảy  ở nhà họ Tô  đó khiến Tô Úc Nhiên vẫn còn  ngại ngùng.  giờ phút  gặp  , cô vẫn cố gắng chào hỏi: “Sao   ở đây?”
Tần Dực  cô chằm chằm, ánh mắt dò xét đầy ẩn ý.
Tô Úc Nhiên cảm thấy  bất an  ánh mắt của  …
Vì , cô quyết định  để ý đến   nữa, định  phòng bệnh .
 Tần Dực  cho cô cơ hội.
Anh  chặn Tô Úc Nhiên , : “Cô   chồng cô căn bản   Phó Yến ? Nói gì mà cháu của Phó Hàn Châu,   chỉ là kẻ lừa đảo!”
Tô Úc Nhiên sững ,   tại  Tần Dực   chuyện .
Trước đây   chẳng  còn  nịnh bợ Phó Yến ?
Bây giờ  phát hiện   phận của Phó Hàn Châu là giả?
Chẳng lẽ      phận thật của Phó Hàn Châu?
Tô Úc Nhiên cố gắng giữ bình tĩnh: “Anh  ý gì?”
Tần Dực : “Hôm nay   gặp Phó Yến thật! Anh   tai nạn xe,   cứu  ,   đang  viện ở đây.    chồng cô  dùng thủ đoạn gì để mạo danh  khác, nhưng cô    việc  mà  phát hiện thì là phạm pháp ?”
Trước đó, vì Tô Úc Nhiên lấy Phó Yến, trong lòng    chút tự ti.
 khi   đàn ông  là kẻ lừa đảo, tâm trạng của Tần Dực  trở nên vô cùng thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-123.html.]
 Chương 70: Thực  em vẫn còn thích ! Em chỉ là  dám thừa nhận thôi.
Tô Úc Nhiên  những lời , lập tức hiểu …
Vậy,   cứu Phó Yến mà   nhắc đến, chẳng lẽ chính là Tần Dực?
Thấy cô im lặng, Tần Dực : “Sao, ngạc nhiên lắm ?”
Nghe giọng điệu mỉa mai của  , Tô Úc Nhiên mới  hồn: “      Phó Yến!”
Anh  vốn dĩ   Phó Yến, mà là Phó Hàn Châu!
Tần Dực : “Cô     ? Cô còn cùng   diễn trò? Tô Úc Nhiên, cô nghĩ chuyện   thể giấu mãi  ? Người khác sẽ   ?”
“…” Sự lo lắng thái quá của Tần Dực khiến Tô Úc Nhiên cảm thấy buồn : “Biết thì ?”
“Nếu Tô  và phu nhân  Phó Yến chỉ là kẻ lừa đảo, liệu họ  còn đối xử  với cô như  ?”
“Tần Dực,” Tô Úc Nhiên  chút cạn lời,  nào Tần Dực cũng lôi nhà họ Tô  để uy h.i.ế.p cô.
Hình như   vẫn nghĩ là ngày xưa, cứ tưởng cô cái gì cũng  lời bố  Tô.
Anh    cô  còn là con gái nhà họ Tô nữa ?
Cô   còn liên quan gì đến nhà họ Tô nữa?
“Anh  mấy lời  là  ý gì? Chồng  dù   Phó Yến,   cũng    tầm thường.”
“Vậy cô  xem,   là ai?” Tần Dực  chút khinh thường, nhớ  lúc   cũng  lừa, liền cảm thấy thất vọng về kẻ lừa đảo .
Nếu     Phó Yến,    đối xử  với   như ?
Tô Úc Nhiên : “Anh  là ai,   cần .”
Vì Phó Hàn Châu vẫn luôn dùng  phận của Phó Yến, Tô Úc Nhiên cũng  dám  tên thật của  .
Tần Dực : “ chỉ  nhắc nhở cô, đừng thấy    trai mà tưởng bở, loại  lừa đảo , cô ở bên   sẽ gặp xui xẻo đấy! Nếu cô thông minh thì hãy ly hôn với  .”
“Cảm ơn,   ly hôn.” Tô Úc Nhiên : “  chỉ  ly hôn,  còn  ở bên   mãi mãi!  lấy chồng  theo chồng, lấy ai thì  cũng cam lòng, lấy ai cũng  hơn lấy , Tần Dực! Thực ,   Tống Mẫn Nhi gả cho  ,   vui! Vẫn  hơn là gả cho .”
Mấy câu  khiến sắc mặt Tần Dực vô cùng khó coi.
Anh   thể tin nổi mà : “Trong mắt em,  tệ đến  ?”
“Anh  tệ?” Tô Úc Nhiên : “Vậy  hủy hôn với Tống Mẫn Nhi ,  đến với ! Anh cưới  .”