Nghĩ Tô Úc Nhiên đang ở đây với bà nội,  liền đến chỗ ông nội xem .
Kết quả đến cổng sân,  còn   cửa.
Ông cụ    đến một , căn bản   gặp .
Anh đành    tìm Tô Úc Nhiên.
Khi đến nơi,  phát hiện trong phòng bệnh   ai.
Nhìn thấy cảnh , tim Phó Hàn Châu chợt thắt .
Tô Úc Nhiên mua đồ ăn trở về, ở ngã tư đường, cô  thấy Phó Hàn Châu.
Dưới ánh đèn đường,  mặc một bộ đồ đen,  thấy cô,  sải bước  tới, nắm lấy cổ tay cô, quát khẽ: "Em chạy   ?"
Ánh mắt  lộ rõ vẻ lo lắng.
Tô Úc Nhiên   đàn ông  mặt,  hiểu tại    phản ứng thái quá như , "Em chỉ  ngoài mua đồ thôi mà? Sao , em ngay cả tự do mua đồ cũng   nữa ?"
Phó Hàn Châu liếc  túi đồ ăn mang về  tay cô, lúc  mới thở phào nhẹ nhõm, "Nếu em đói, cứ  với ,  mua cho em là  ."
Tô Úc Nhiên : "Em  cần   phiền  chứ?"
Anh là Phó Hàn Châu đấy, để  mua đồ ăn cho ?
Cô   mặt mũi lớn như !
Phó Hàn Châu  bên cạnh cô,  túi đồ ăn  tay cô, "Để  cầm cho."
Tô Úc Nhiên  đưa túi cho .
Thấy Phó Hàn Châu cứ  theo , Tô Úc Nhiên : "Tối nay em  về nhà, em sẽ ở  bệnh viện với bà nội,  về ."
Phó Hàn Châu : "Không ."
Tô Úc Nhiên  , "Anh cứ  theo em như   gì? Chẳng lẽ  sợ em nghĩ quẩn ?"
"..." Phó Hàn Châu cũng  phủ nhận, chỉ  chằm chằm  cô.
Tô Úc Nhiên : "Vậy nên,    vội vã chạy  ngoài như , là vì tưởng em  tự sát?"
Phó Hàn Châu : "Anh   , em  sống cho ! Chuyện ly hôn  sẽ  chuyện với ông nội."
Tô Úc Nhiên  dáng vẻ lo lắng của  đàn ông , cảm thấy khá thú vị.
Cô : "Em   rảnh rỗi như  nghĩ , lúc chiều, em chỉ là  để ý thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-144.html.]
Phó Hàn Châu nghi ngờ  cô, "Thật ?"
Tô Úc Nhiên : "Anh xem em là loại  gì ? Em chỉ là lúc đó tâm trạng  mất kiểm soát thôi. Nếu em thật sự gặp chuyện gì cũng  chết,  thì em  c.h.ế.t từ lâu ! Phó Hàn Châu, em   ngốc như  nghĩ ."
Phó Hàn Châu : "Vậy thì ."
Thấy  thở phào nhẹ nhõm, Tô Úc Nhiên nhớ  việc  đồng ý ly hôn với , đều là vì hiểu lầm cô  nghĩ quẩn, mới đưa  quyết định đó.
Cô : "Mặc dù em   chết, nhưng chuyện ly hôn, chắc vẫn còn hiệu lực chứ?"
Phó Hàn Châu  thấy lời cô ,  cô, thấy cô  mong chờ chuyện ly hôn ...
Anh  cô, : "Em thật sự   ly hôn,  ?"
Tô Úc Nhiên dời mắt, "Em    chung sống với  như thế nào nữa. Em thật sự  mệt mỏi!"
Phó Hàn Châu : "Được! Anh sẽ  chuyện với ông nội, nhưng em  cho  thêm chút thời gian."
"Được."
Phó Hàn Châu đưa Tô Úc Nhiên trở về phòng bệnh, Tô Úc Nhiên đang đút cơm cho bà nội,  cũng  quấy rầy, tự  bê một cái ghế  bên cạnh một lúc, xác định Tô Úc Nhiên  cần  nữa,  mới   ngoài.
Lúc  ngoài,  lúc gặp  Tô và Tống Mẫn Nhi trở về.
Mẹ Tô  Phó Hàn Châu, : "Hàn , con  về  ?"
...
Tô Úc Nhiên đút cơm cho bà nội xong, bà nội ăn  nhiều, cô dọn dẹp phần còn , thấy  Tô và Tống Mẫn Nhi trở về.
Mẹ Tô dịu dàng : "Mẹ  ăn cơm ?"
Tô Úc Nhiên  bà,   gì.
Mỗi   mặt Phó Hàn Châu,  Tô là một bộ dạng,  lưng Phó Hàn Châu  là một bộ dạng khác.
Bây giờ Phó Hàn Châu   ở đây, còn   bà  đang tính toán gì.
Mẹ Tô thấy Tô Úc Nhiên  ,  : "Con   như   gì?"
Tô Úc Nhiên : "Hai  về ! Tối nay con chăm sóc bà nội là  ."
"Mẹ  ." Mẹ Tô : "Quan hệ của con và bà nội thật ! Vậy chúng  về  nhé! Tối nay vất vả cho con ."
Mẹ Tô dọn dẹp xong,   cửa...
Tống Mẫn Nhi  theo  bà, hỏi  Tô: "Mẹ,     gì với Phó tổng ?"
Chương 82: Sự 'quan tâm' của Phó Hàn Châu