Kiều Thanh Thanh  bộ dạng mắt đỏ hoe của cô, chất vấn: "Cô  mới   từ phòng Phó gia?"
Tô Úc Nhiên hỏi: "Sao ?"
Kiều Thanh Thanh : "  , cô  gả cho Phó gia, bây giờ thành vợ của  ?"
"Phải!" Tô Úc Nhiên  phủ nhận.
"Loại  như cô, dựa  cái gì mà gả cho Phó gia? Thật sự  thể hiểu nổi!"
Tô Úc Nhiên  Kiều Thanh Thanh đầy ghen tị, "Hay là cô  hỏi thử xem, hỏi   tại   kết hôn với ?"
Cô từng thấy Kiều Thanh Thanh ở chung với Phó Hàn Châu,  mặt Phó Hàn Châu, cô   dám  nhiều một câu, nhưng  chỉ dám gây khó dễ với , thật buồn .
Có lẽ con  là như , chỉ dám bắt nạt kẻ yếu hơn !
Nghe thấy lời cô , Kiều Thanh Thanh quả nhiên im bặt.
Tô Úc Nhiên thu dọn đồ đạc đơn giản trong phòng, liền đến bệnh viện.
Vừa đến cửa phòng bệnh, liền  thấy Tần Dực.
Mấy ngày ,   vẫn là vị hôn phu của cô, lúc  cô  nhịn  nhớ ,    tặng món đồ vốn dành cho cô, cho  khác.
Nhìn thấy Tô Úc Nhiên xuất hiện,    kiên nhẫn : "Cô  thể  với bà nội một tiếng,   đừng gọi điện thoại cho  nữa  ?  đang họp, bà  cứ gọi điện thoại cho , thật sự  phiền, cô  ?"
Thì  là bà nội gọi   đến?
Nhìn  đàn ông  ở bên Tống Mẫn Nhi , Tô Úc Nhiên : "Bà nội   cháu  chia tay với , bây giờ sức khỏe của bà   lắm, bác sĩ   thể để bà  kích động,   thể...  tiên đừng  với bà?"
"Bà  sớm muộn gì cũng ." Tần Dực : "Cô cho rằng  thể giấu bà  mãi ?"
Tô Úc Nhiên : "Cháu , nhưng, đừng là bây giờ... đợi tìm một cơ hội thích hợp, cháu sẽ  rõ với bà. Trước đây cháu  hứa với bà nội,    về sẽ dẫn  đến thăm bà,   thể, cùng cháu  thăm bà một chút  ?"
Nếu bà nội  cô  rời khỏi Tô gia, nhất định sẽ  ầm ĩ, sức khỏe hiện tại của bà,  chịu nổi những kích thích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-17.html.]
Cô cũng  hy vọng, bà nội  ảnh hưởng bởi  phận của .
Tần Dực do dự một chút, : "Anh  thể đồng ý với em, nhưng mà..."
"Cái gì?"
"Chỉ là diễn kịch  mặt bà nội, em đừng tự  đa tình,  và em,  kết thúc !"
Tô Úc Nhiên sửng sốt, một cảm giác  sỉ nhục dâng lên, "Anh sẽ  cho rằng, gọi  đến đây, là ý của em chứ?"
Bà nội gọi điện thoại cho  ,    cho rằng là ý của cô?
"Chẳng lẽ  ?" Tần Dực lạnh lùng  cô, cứ như cô bây giờ là một   ti tiện, căn bản  xứng với  .
Thế nhưng  đây, lúc   theo đuổi cô, vẫn tràn đầy yêu thương.
Thì ...
Cái gọi là thâm tình, cũng  thể diễn  !
"Đương nhiên  !" Tô Úc Nhiên phủ nhận: "Em  từng nghĩ tới  gả cho , lúc đính hôn, em cũng  từ chối , là  cứ đến tìm em, còn cùng em đến thăm bà nội... Bây giờ  và Tống Mẫn Nhi ở bên  , em   thể còn dây dưa với ? Em  mặt dày như ."
"Trước đây em là đại tiểu thư Tô gia, bây giờ   nữa! Ai  em đang nghĩ gì? Còn nữa,  và Mẫn Nhi ở bên , cũng    của , chẳng  em cũng  cô  gả cho  khác ? Tối qua em  về Tô gia, chẳng  là đến nhà  đàn ông đó ? Em và  đàn ông đó, sẽ    ngủ với   chứ?"
Nói đến cuối cùng, Tần Dực  chút khó chịu.
Dù  cũng là vị hôn thê của , mặc dù bây giờ  chấm dứt quan hệ, nhưng dục vọng chiếm hữu của đàn ông, vẫn khiến    cảm giác đồ của   cướp mất.
Tô Úc Nhiên  cho   sắc mặt , "Chuyện của em và chồng em,  đến lượt  quản, cho dù em và    ngủ với , cũng  liên quan gì đến ."
Câu   của cô, khiến Tần Dực cảm thấy  thoải mái, "Gả cho một kẻ điên, em còn cảm thấy  vẻ vang? Tô Úc Nhiên, em thật sự tự sa ngã!"
Tô Úc Nhiên  , cảm thấy buồn .
Rõ ràng  cô   lựa chọn,   cũng   ý định giúp cô, bây giờ  ở đây chỉ trích cô...