Cô : “Em  , nhưng hôm nay lúc ăn cơm ở ngoài  gặp.”
“Em  ăn ở ngoài ?”
“Hôm nay sếp sinh nhật, mời khách ở nhà hàng.” Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu, : “Em gặp   , nhưng mà, hình như  với   vẫn  gặp ?”
“Chưa.” Phó Hàn Châu : “Mấy ngày nay  bận, vốn tối qua  cơ hội gặp, nhưng tối qua   ốm.”
“Ra là .” Tô Úc Nhiên nhỏ giọng lẩm bẩm một câu.
Nếu , Tần Dực cũng sẽ  đến bây giờ vẫn coi Phó Hàn Châu là kẻ lừa đảo!
-
Buổi tối Tần Dực về Tần gia.
Tần phụ gọi điện cho  hai ngày nay, cuộc gọi nhỡ mấy chục cuộc, cứ như kẻ điên.
Thấy Tần Dực về, ông  hề hề : “Con trai, về  !”
Thấy     mà ông  vẫn còn  , Tần Dực : “Con về thu dọn đồ đạc.”
Ngôi nhà    định ở nữa!
Tần phụ : “Thu dọn gì?  , con về  lúc, ba đang  bàn bạc với con,  đây Tô gia    từ hôn  ? Nếu con   cưới Tống Mẫn Nhi thì thôi. Là ba  đây quá nghiêm khắc với con, con đừng giận.”
Ba  bao giờ hòa nhã như .
Tần Dực : “Tần tổng khách sáo . Con thu dọn đồ đạc, dọn  ngoài ở.”
“Vậy  ?” Tần phụ : “Ở nhà    ? Nếu con  chỗ nào  vui, cứ  với ba, ba sẽ sắp xếp cho con.”
Không ngờ con trai   là cháu ngoại của Phó gia, ông  càng  ngờ, Phó Uyển  là con gái của Phó gia!
Sống với , còn sinh con cho ,  mà cô   bao giờ  chuyện .
Nếu cô   sớm, những năm nay,  cũng sẽ  đối xử với cô  như !
Tâm trạng hiện tại của ông  còn đau khổ hơn trúng năm triệu tiền vé , nhưng vé    mất!
“ !” Tần phu nhân cũng  xuống,  phụ nữ  đây  bao giờ cho Tần Dực sắc mặt  lúc  cũng vô cùng hiền từ, “Có nhu cầu gì, con cứ  trực tiếp với ,  sẽ sắp xếp cho con.”
Tần Dực  xong lời của vợ chồng Tần gia, chế giễu : “Con  hai  trả  con  cho con, hai   thể sắp xếp  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-173.html.]
“... “ Tần Kiến Lâm cứng , “Dực Nhi,  con  bệnh, ba vốn định  thăm bà , nhưng hai ngày đó ba quá bận, ba cũng cảm thấy    với bà .”
“Những lời  ông xuống suối vàng giải thích với bà  .”
Tần Dực  xong,  lên lầu, thu dọn đồ đạc, chuẩn  xuống lầu.
Tần Kiến Lâm đương nhiên   để con trai , ông   ngăn Tần Dực , một đám  mặc đồ đen từ bên ngoài ùa , trận thế  khiến Tần Kiến Lâm lập tức hiểu , ,  giữ  đứa con trai  nữa !
Trở về nhà cũ Phó gia,   bước  cửa   thấy Phó Yến.
Phó Yến hiện tại  què một chân,   xe lăn,  thấy Tần Dực,    : “Thế nào? Tên khốn Tần Kiến Lâm , sắc mặt chắc chắn  khó coi nhỉ?”
Con trai  là  của Phó gia,  mà ông   hề dính líu gì,   thể  tức giận?
Tần Dực gật đầu, “Ừm.”
Anh quen Phó Yến trong vụ tai nạn xe  đó, hai  thường xuyên qua , quan hệ cũng khá .
Tuy rằng bây giờ  đột nhiên lớn hơn Phó Yến một thế hệ,  phận hai  hoán đổi cho , nhưng...
Họ vẫn như  em.
Anh cũng thích qua  với Phó Yến!
Phó Yến : “Phải để Tần gia phá sản! Bọn họ năm đó đối xử với   như .”
Tần Dực  Phó Yến, hỏi: “Khi nào con mới  gặp  họ?”
Trước đây khi còn    phận của , Tần Dực  luôn  Phó Yến sắp xếp cho  gặp Phó Hàn Châu.
 đến bây giờ, vẫn  gặp .
Phó Yến : “Chú  hai ngày nữa sẽ mời  ăn cơm. Cậu cũng , gần đây chú  bận rộn chuyện nhà.”
Chuyện của  Tần Dực, còn  chuyện của ông nội...
Tần Dực : “Cậu giúp   với chú  một tiếng cảm ơn.”
Tần Dực ,    trở về,    họ  ở phía  giúp đỡ, hơn nữa, cũng là   tìm thấy   , còn sắp xếp bệnh viện chữa trị cho .
Tuy rằng cuối cùng,   vẫn  qua khỏi.
 sự quan tâm của   họ  vẫn khiến Tần Dực cảm kích.