Tô Úc Nhiên : "Chồng em cho dù là kẻ điên, cũng  hơn  gấp trăm ."
Ai  thể ngờ ,  mà Tống Mẫn Nhi   gả,  là Phó Hàn Châu chứ?
Nếu   vì Phó Hàn Châu là chỗ dựa của Tô gia, nhà họ Tần cũng sẽ  nghĩ đến việc kết thông gia với Tô gia...
So sánh , Phó Hàn Châu đương nhiên ưu tú hơn Tần Dực  nhiều.
Nghe cô  xong, Tần Dực  chỉ cảm thấy cô đang mạnh miệng.
Anh  : "Tốt hơn , Giang thị  thể tìm  mấy  đàn ông  hơn ? Em  thử xem?"
"Phó Hàn Châu  tính ?"
 Chương 11: Cô thật sự điên !
Nghe cô  đến Phó Hàn Châu, Tần Dực  lạnh một tiếng, "Xem  em thật sự điên ! Phó Hàn Châu đúng là  hơn , nhưng em  thể gả cho   ?"
Cô  thể gả cho Phó Hàn Châu?
Nói đùa gì ?
Nếu thật sự  như , Tống Mẫn Nhi sẽ để cô  gả ?
Thấy    tin, Tô Úc Nhiên cũng  giải thích, xoay    phòng bệnh.
Bà nội  thấy cô, vội vàng vẫy tay, "Úc Nhiên."
"Bà nội." Tô Úc Nhiên  đến bên giường, bà nội ngày thường ở bệnh viện, đều do  chăm sóc chăm sóc, ngoại trừ cô,  nhà họ Tô  ít khi đến thăm bà.
Bọn họ đều quá bận...
Bà nội  thấy Tần Dực  theo , : "Tần Dực, cuối cùng cháu cũng về !"
"Bà nội." Biết bà nội là  của Tô phụ, thái độ của Tần Dực đối với bà, vẫn  lễ phép.
Bà nội : "Hôm nay bà gọi cháu đến đây, chủ yếu là  hỏi, chuyện kết hôn của cháu và Úc Nhiên, định tính toán thế nào."
Nghe đến đây, Tô Úc Nhiên cứng đờ, bà nội còn   chuyện xảy  trong nhà, cô   con gái ruột của Tô gia, mà Tần Dực, bây giờ cũng  còn là vị hôn phu của cô nữa.
Cô chuyển chủ đề : "Chuyện kết hôn  vội, bây giờ vội là bà! Bà nội, bà  nhanh chóng dưỡng bệnh cho khỏe,   mới  thể tham dự hôn lễ của cháu chứ!"
"Bà ." Bà nội : " mà, chuyện kết hôn cũng  nhanh lên! Cháu cũng  còn nhỏ nữa, chuyện gì cũng  đợi  cháu đến quản cháu,   đợi đến khi nào, đương nhiên bà nội  lo lắng cho cháu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-18.html.]
Tần Dực mở miệng,  phối hợp : "Bà nội yên tâm ! Sẽ  nhanh thôi, cháu về sẽ chuẩn ."
Bà nội    dỗ dành đến mức miệng cũng  khép  , "Có câu   của cháu, bà liền yên tâm ! Úc Nhiên nhà chúng  là đứa trẻ ngoan, cháu đừng bắt nạt nó."
"Được ." Tô Úc Nhiên : "Công ty Tần Dực còn  việc, để      !"
Để    diễn kịch cùng , trong lòng   chắc chắn   khó chịu .
Tô Úc Nhiên cũng     cứ ở  đây.
Luôn cảm thấy như  đang lợi dụng   .
Bà nội : "Được  ,  !"
Rất nhanh, Tần Dực   khỏi cửa.
Tô Úc Nhiên tối hôm đó cũng  về, trực tiếp ở  bệnh viện chăm sóc bà nội.
Sáng sớm hôm , Tô Úc Nhiên   từ phòng bệnh của bà nội, định trực tiếp đến công ty, nhưng  gặp Tống Mẫn Nhi ở cửa khoa nội trú.
Tống Mẫn Nhi  cùng Tần Dực,  thấy Tô Úc Nhiên, cũng  quan tâm là đang ở bên ngoài, lớn tiếng gọi: "Tô Úc Nhiên!"
Tô Úc Nhiên  Tống Mẫn Nhi, cảm thấy   xung quanh đều  ,  khỏi nhíu mày.
Lúc , Phó lão gia đang   xe lăn, quản gia đẩy ông  ngoài, đang  dạo trong vườn.
Nghe thấy giọng  của Tống Mẫn Nhi, ông cũng  theo,  vặn  thấy Tô Úc Nhiên.
"Hình như đó là cháu dâu của !"
Quản gia : "Là cô ."
Tống Mẫn Nhi   đến  mặt Tô Úc Nhiên, : "Cô thật sự    hổ!"
Quản gia  Tống Mẫn Nhi xông đến  mặt Tô Úc Nhiên,  đây  từng thấy ảnh của Tống Mẫn Nhi, liếc mắt một cái liền nhận  Tống Mẫn Nhi, "Kia chẳng  là cô gái nhà họ Tống ? Nghe , tính tình cô  ôn hòa,  cũng  hiểu chuyện."
Quản gia : "Không  cùng một  chứ!"
Tống Mẫn Nhi  mắt, thoạt  rõ ràng  hung dữ!
Ngay cả bọn họ  cách xa như , cũng  thể cảm nhận  khí thế ngạo mạn của Tống Mẫn Nhi.
"..." Tô Úc Nhiên cũng   Tống Mẫn Nhi  đang lên cơn gì, "So với cô,  vẫn kém hơn một chút."