Phó Hàn Châu : "Ngủ !"
Anh  xong,  dậy,   khỏi phòng ngủ.
Tô Úc Nhiên cứ tưởng    nên  quan tâm nữa.
Anh  ở đây, cô  thể ngủ ngon.
Kết quả là khi cô sắp ngủ  ,   , bưng một bát: "Uống chút  ."
"Đây là gì?" Tô Úc Nhiên  ngủ, nhưng cũng  ngủ .
Vì , Phó Hàn Châu  , cô liền tỉnh dậy!
Cô  dậy,  bát  gừng đường nóng hổi: "Lấy ở   ?"
Phó Hàn Châu : "Cô uống là  !"
"Giờ  quán ăn ngoài đều đóng cửa ! Anh mua ở  ?"
Phó Hàn Châu : " nấu."
Cô ngẩng đầu   đàn ông : "Không tin! Anh còn  nấu cái  nữa cơ ."
" học theo video  mạng, cô  ý kiến gì?"
Phó Hàn Châu  cô, : "Uống !"
Vì  nóng nên  bưng cho cô, sợ cô  bỏng tay,  càng sợ cô   sức bưng bát nước.
Tô Úc Nhiên cầm thìa, uống một ngụm,  Phó Hàn Châu: "Thật sự là   ?"
" sợ cô bệnh c.h.ế.t mất!" Phó Hàn Châu ghét bỏ : "Cô  xem cô, tự   chăm sóc  cho bản , còn chạy đến đây! Nơi  của cô thơm lắm ? Một cái chỗ rách nát thế , nhà bếp nhỏ đến mức   chỗ đặt chân."
"Anh  hiểu ." Tô Úc Nhiên  thích nơi  của ,  thích  ý kiến ý cò: "Anh  thích ở đây,   ép  đến ! Lần nào cũng là tự   đến."
Lần  cũng ...
Nói  ở đây với cô.
Cô còn chê  chiếm chỗ đấy!
Phó Hàn Châu  lạnh một tiếng: "Ở nhà to  thoải mái, thích đến ở nhà trọ tồi tàn ,  ?"
"Đây cũng là nhà của ." Tô Úc Nhiên : "Cho dù   đuổi  ,  cũng   cơ hội."
Ở đây, cô sẽ  yên tâm.
Vì , mặc dù  trả tiền thuê nhà hàng tháng, cô cũng  nỡ trả phòng.
Nghe , Phó Hàn Châu   gì, chỉ  chằm chằm cô.
Vì   ở đây nên khi uống canh, cô  cẩn thận.
Ngay cả mí mắt cũng cụp xuống, cũng lười  .
Khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt càng thêm yếu ớt...
Khiến    nhịn   ôm cô  lòng.
Phó Hàn Châu : "Ngày mai  bệnh viện khám xem,  thể cô như  thì   ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-189.html.]
"Không ." Tô Úc Nhiên : "   ."
" sẽ sắp xếp cho cô! Cô cứ đến thẳng đó là ."
"Thật sự  cần." Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu, : "Dù  thì  thể  cũng như ma ! Không  , ngày mai sẽ khỏi thôi."
Chỉ cần vượt qua ngày đầu tiên, ngày hôm  sẽ  thôi.
Cô  quen .
Phó Hàn Châu  cô, : "Nói cái gì mà  cần, cô  chủ kiến lắm đấy!"
Tô Úc Nhiên : "Liên quan gì đến !"
"Cô giỏi  đấy?" Phó Hàn Châu  lạnh một tiếng.
Ý đe dọa  rõ ràng, Tô Úc Nhiên   gì nữa.
Uống xong canh, Phó Hàn Châu bưng bát  ngoài.
Sau khi   , cởi quần dài và tất ,  lên giường, trực tiếp ôm cô  lòng.
"Anh  gì ?"
Tô Úc Nhiên thấy   ở ,  chút khó hiểu: "Không   nãy  còn chê nhà  tồi tàn ?"
"Thế  thì   thể mặc kệ cô  chứ!" Phó Hàn Châu  một cách đường hoàng: "Nếu cô  mệnh hệ gì,   ăn  thế nào với ông nội?"
"  thể xảy  chuyện gì chứ?" Tô Úc Nhiên cảm thấy khó hiểu: "Yên tâm ! Chết   ."
Phó Hàn Châu : "Ngủ !"
Anh ôm cô, cũng  sàm sỡ, chỉ dịu dàng giúp cô đắp chăn.
...
Buổi sáng, Tô Úc Nhiên  tiếng điện thoại của Phó Hàn Châu đánh thức.
Anh  sáng sớm  bắt đầu  điện thoại, bận rộn lắm.
Tô Úc Nhiên : "Nếu   việc thì   !"
Anh dùng một tay ôm cô, ánh mắt dừng   cô: "Tỉnh  ?"
"Ừm." Tô Úc Nhiên chủ động dịch chuyển  xa, kéo giãn  cách với .
Phó Hàn Châu : "Lát nữa  bệnh viện thăm ông nội với ."
Tô Úc Nhiên : "Được,  cũng lâu   gặp ông ."
Phó Hàn Châu : "Tối nay ông nội  tổ chức tiệc, ông  đón Tần Dực về,  cho   ,   đến bệnh viện đón ông ."
"Sức khỏe của ông    chứ?"
"Gần đây  bồi bổ, khá khỏe mạnh."
Phó Hàn Châu  xong liền xuống giường.
...
Khi họ đến bệnh viện, Tần Dực cũng ở đó.