Cô cụp mắt xuống, “Bây giờ  những điều , còn quan trọng ?”
"Quan trọng,    quan trọng?" Phó Hàn Châu  cô, thấy cô  vẻ    nhiều, liền : "Anh  em   ở bên , mỗi ngày ở bên  đều khiến em cảm thấy đau khổ.   cũng   với em , nếu em  ly hôn, đợi chuyện của ông nội xử lý xong,   thể đồng ý! Em cần gì  diễn trò  với ?"
"... Em    đang  gì. Em diễn trò gì?"
Tô Úc Nhiên  , : "Nếu  đến để  chuyện ly hôn,  em đồng ý!"
Ngoài đồng ý, cô còn  thể  gì khác?
Khương Nhan chắc chắn sẽ nắm chặt chuyện   buông!
Phó Hàn Châu định  gì đó,  cô,    những  bên cạnh, : "Mọi   ngoài hết,   chuyện   riêng với cô ."
Thu Sinh gật đầu: "Vâng."
Bà Lý chắn  mặt Tô Úc Nhiên,   ý định rời : "Cậu đừng bắt nạt Nhiên Nhiên nhà chúng ! Hôm nay     ,  thật sự đối xử   với Nhiên Nhiên nhà chúng !"
Bà lo lắng nếu   , Phó Hàn Châu sẽ  tay với Tô Úc Nhiên?
Thái độ  của Phó Hàn Châu, ai mà chịu nổi chứ?
Phó Hàn Châu cảm thấy bà Lý  ồn ào, bảo Thu Sinh đưa bà  ngoài.
Tô Úc Nhiên thấy bà Lý  Thu Sinh đưa  ngoài,  chút lo lắng: "Cậu nhẹ nhàng một chút."
Cô   theo  ngoài, nhưng  Phó Hàn Châu ngăn ,  nắm lấy cánh tay cô,  cho cô  ngoài, mà tiện tay đóng cửa .
Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu, : "Phó Hàn Châu,   thế nào? Sao   chấp nhặt với bà Lý? Bà     !"
"Anh chỉ hỏi em,  thật sự  ly hôn với  ?" Thái độ của   kiên quyết.
Lo lắng cho cô suốt dọc đường, nhưng đợi   là kết quả , Phó Hàn Châu cảm thấy tức ngực.
Tô Úc Nhiên   , đáp: "Phải!"
Ngoài điều đó , cô cũng     gì.
Níu kéo một     để   mắt ?
Cô   !
Điều cô luôn hiểu rõ nhất chính là buông tay,   thích , cô sẽ  bao giờ cưỡng cầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-208.html.]
Phó Hàn Châu  cô nhắc đến chuyện ly hôn, lạnh lùng : "Em, đừng hòng!"
Anh  xong, ôm lấy cô, đặt cô lên giường, nụ hôn bá đạo hung hăng ập xuống: "Buổi sáng còn  , một cái chớp mắt   những lời  với , Tô Úc Nhiên, em  lương tâm ? Em    chọc tức c.h.ế.t  mới cam lòng ?"
Trong giọng  của  ngoài sự tức giận, còn  chút uất ức.
Anh thật sự cảm thấy  khó chịu...
Đối xử với cô  như , nhưng cô  chẳng  chút lương tâm nào!
Thậm chí còn  với  khác rằng  đối xử   với cô, cùng  khác chọc tức .
Tô Úc Nhiên   đàn ông  mặt, ngạc nhiên : "Anh đến đây,   là để  chuyện ly hôn với em ?"
Cô chỉ   giãy giụa nữa, thể hiện  vẻ   rời xa .
Phản ứng  của , cô   chút  hiểu!
"Bà cụ  em  bệnh,  mới dẫn  đến xem em, gặp Tống Mẫn Nhi ở  lầu, cô   em   ở bên ,  đổi  với cô ! Anh đến  chuyện ly hôn với em? Em còn giỏi cắn ngược  đấy!"
Phó Hàn Châu vuốt ve khuôn mặt cô, vốn tưởng rằng   tuyệt tình, nhưng  cảm thấy  phụ nữ  còn tuyệt tình hơn  nhiều.
Anh như đang tự  với chính : "Có  dù  đối xử với em  thế nào, trái tim em cũng sẽ   ơn?"
Tô Úc Nhiên   đàn ông  mặt,  chút khó hiểu: "Khương Nhan  tìm  ?"
Trông , hình như   chuyện sáng nay?
"Liên quan gì đến Khương Nhan?" Phó Hàn Châu : "Em đừng  đánh trống lảng!"
Tô Úc Nhiên xác nhận     đó, cô  cảm giác   nên  gì.
Xem ,  chỉ  Tống Mẫn Nhi sai bà Lý gọi đến thôi!
Mấy giây , Tô Úc Nhiên mới phản ứng : "Đừng  khó bà Lý, đều là ý tưởng của Tống Mẫn Nhi. Tống Mẫn Nhi  ở bên , mới nghĩ  trò ..."
Phó Hàn Châu khịt mũi lạnh lùng, : "Lúc  còn  xin tha cho  khác?"
"Vậy, em nên  thế nào?"
"Em  thấy  đang tức giận ? Không  dỗ  ?"
Tô Úc Nhiên sững , luôn cảm thấy,  đàn ông  mặt, hình như đang  nũng!