"Là  đồng ý,  là  kịp đồng ý." Tô Úc Nhiên  khổ: "  quan trọng nữa,  cũng  cần   những điều  ở đây. Cho dù   đồng ý, em cũng  thể hiểu, vốn dĩ cuộc hôn nhân của chúng  là một tai nạn,  cũng  thích em. Muốn vứt bỏ gánh nặng  cũng là chuyện bình thường. Em chỉ cảm thấy,  nên  rõ với em , chứ đừng để em ngốc nghếch   gì."
Cô cố gắng giữ bình tĩnh,     ầm ĩ, mất mặt.
Anh   yêu cô, cho dù cô   ầm ĩ thế nào cũng   đổi  lòng  .
Phó Hàn Châu  vẻ mặt lạnh lùng của cô, : "Anh  coi em là gánh nặng."
Tô Úc Nhiên  một tiếng, "Phó Hàn Châu, chúng  ly hôn ! Dù  thì sức khỏe của ông nội bây giờ  vẻ cũng khá . Anh cũng chán ghét em ! Không bằng chúng  ly hôn, xin  hãy buông tha cho em! Đừng  như thể em cứ bám lấy Phó gia các  !"
Như  thật sự khiến cô cảm thấy  mất mặt.
Ngay cả Khương Nhan cũng    lưng  cô thế nào!
Phó Hàn Châu  cô  , tiến  gần, Tô Úc Nhiên lùi sang một bên, dựa  cửa sổ xe,  cho   cơ hội đến gần .
Phó Hàn Châu đưa tay , kéo cô , ôm cô  lòng, "Em  hiểu ? Tô Úc Nhiên! Anh   ý định để em ! Sau  em ở  Phó gia, vẫn là vợ của ! Nhà cũ em   đến thì    sẽ  đưa em đến nữa! Còn chuyện ly hôn, chuyện   thể nào."
 Chương 126: Cắn  
Lúc    chuyện, khuôn mặt tuấn tú ở ngay  mắt, Tô Úc Nhiên    ôm  lòng,  ép  gần gũi  .
Nhìn     chằm chằm,  những lời  với ...
Mắt cô đỏ hoe, "Phó Hàn Châu, rõ ràng   thích em, tại ...  cứ  phiền em như ? Em   với  rằng em thích , nhưng đùa giỡn với trái tim của một  phụ nữ thích  như ,  thấy vui lắm ?"
Phó Hàn Châu  cô trách móc, tim thắt ,  luôn cảm thấy  và Tô Úc Nhiên ở bên  là chơi đùa.
Bởi vì cô thích  dỗ dành, cho nên tâm trạng   thì dỗ dành cô một chút...
Chỉ là để  thành nhiệm vụ của ông nội.
 lúc   cô oán trách,  cũng   tại , trong lòng khó chịu vô cùng!
Phó Hàn Châu cúi đầu, hôn lên môi cô, Tô Úc Nhiên lúc  ghét   đến cực điểm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-221.html.]
Hành động  nhường cô cho  khác của     tổn thương cô sâu sắc.
Cô  đẩy   , nhưng tay   giữ chặt.
Lúc    hôn sâu hơn, cô trực tiếp cắn   một cái...
Phó Hàn Châu đau đớn buông cô , Tô Úc Nhiên đẩy   , trốn sang một bên, Phó Hàn Châu đưa tay lên lau khóe miệng, đau, còn  m.á.u đỏ tươi chảy  từ khóe môi...
 khi  về phía cô,  thấy cô đang   đầy cảnh giác, giống như một con thú nhỏ đang tức giận.
Chuyện  đúng là  của  ...
Anh  cũng  truy cứu trách nhiệm của cô.
Anh   sang một bên, mặt sa sầm.
Tô Úc Nhiên thấy  rời khỏi khu vực Phó gia, đến khu vực sầm uất của thành phố, xe cộ cũng nhiều hơn,  với Phó Hàn Châu: "Ngã tư phía  cho em xuống."
Phó Hàn Châu : "Trực tiếp về nhà, em còn    nữa?"
Tình trạng hiện tại của cô,   đương nhiên  thể mặc kệ cô, để cô !
Ai  cô rời   sẽ  gì?
Tô Úc Nhiên : "Đi  cũng , em    thấy ."
Phó Hàn Châu : "Vậy thì  lẽ sẽ  tiếc,  khi ly hôn, em đều   thấy ! Anh sẽ  để em gả cho Tần Dực, cho nên,  khi ba năm hết hạn, em chỉ  thể là vợ của !"
"Tại ?" Tô Úc Nhiên đau khổ   , "Rõ ràng  thích, tại  cứ  trói buộc em?"
Phó Hàn Châu suy nghĩ một chút, : "Em    thể rời xa em! Em là thuốc dẫn của ,   ?"
Anh  nghĩ nửa ngày, cuối cùng cũng nghĩ  một cái cớ   cho .
Tô Úc Nhiên   đàn ông ,  một tiếng, "Thì , đây là lý do   đồng ý với ông nội? Chứ   vì cô  quan trọng đến mức nào?"