"Vậy con nhường Phó gia cho Tống Mẫn Nhi, thì gọi là     ? Yên tâm! Con sẽ  đồng ý! Con thích Phó Hàn Châu! Con sẽ  nhường   cho con gái !"
Phó Hàn Châu  ở cửa,  thấy cô  thích ,   nhịn  nhếch môi.
Còn coi như  chút lương tâm!
Nếu  thấy cô , nhường  cho Tống Mẫn Nhi,   nghi ngờ  sẽ bóp c.h.ế.t cô.
Tô mẫu  thấy lời Tô Úc Nhiên ,  lạnh một tiếng, "Con thích Phó Hàn Châu,    thích con ? Người như  , mỹ nữ nào  từng gặp qua? Sẽ  ngày con hối hận!"
Bà cũng  chịu nổi thái độ của Tô Úc Nhiên, dứt khoát xé rách mặt luôn.
Dù  Phó Hàn Châu cũng  ở đây...
Còn Tô Úc Nhiên, là do nhà  nuôi lớn, bà còn  nắm  nó trong lòng bàn tay ?
 lúc , Phó Hàn Châu bước .
Tô phu nhân  thấy Phó Hàn Châu từ bên ngoài  ,  dậy, cung kính : "Phó gia."
Tô phụ cũng  dậy, chào hỏi Phó Hàn Châu.
Tô Úc Nhiên ngẩng đầu,  chút luống cuống  Phó Hàn Châu,   về từ lúc nào?
Vừa  quá nhập tâm, căn bản  chú ý.
Anh sẽ   thấy những lời cô  với Tô mẫu chứ?
Cô đều là vì  chọc tức  nhà họ Tô, cố ý   mặt Tô mẫu,  mấy lời  suy nghĩ,  sẽ  coi là thật chứ?
Cô  lo lắng Phó Hàn Châu sẽ cảm thấy, cô là loại phụ nữ đeo bám dai dẳng!
Phó Hàn Châu  Tô phụ Tô mẫu, "Tô đổng và phu nhân   đến đây, cũng   với  một tiếng, nếu  ,  nên chuẩn  tiệc chiêu đãi hai ."
Tô phụ  chút  hổ, tự tiện đến thăm như , quả thực   lịch sự cho lắm.
Ông mở miệng, : "Là vợ  quá nhớ con gái, nên đến thăm nó."
Phó Hàn Châu  Tô phu nhân một cái đầy ẩn ý, "   , phu nhân  thương Nhiên Nhiên nhà chúng  đến ."
Tô Úc Nhiên  thấy lời  ,   một cái, giọng điệu của   nhẹ nhàng,  giống như đang tức giận.
Hai chữ 'Nhiên Nhiên' từ miệng   ,  êm tai lạ thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-236.html.]
Cô cảm thấy trái tim   tự chủ  mà đập nhanh hơn...
Người đàn ông  thật quá đáng, lợi dụng   khuôn mặt  trai, thì ngày ngày tỏa  hormone quyến rũ cô.
Rõ ràng   thích cô...
Tô phu nhân sợ Phó Hàn Châu tức giận,  thiết dùng hai tay ôm lấy Tô Úc Nhiên, : " ! Quá nhớ Nhiên Nhiên ,  sợ nó ở Phó gia  hiểu chuyện, chọc Phó gia  vui, nên chúng  đến thăm nó.  , đây là quà đặc biệt mang đến cho Phó gia."
Tô Úc Nhiên  lên bàn một cái, mấy chai rượu Mao Đài và mấy cây t.h.u.ố.c lá Hoa Tử...
Rất phù hợp với phong cách tặng quà của Tô phụ.
Phó Hàn Châu  lướt qua,  bày tỏ ý kiến, chỉ  với Tô mẫu: "Nhiên Nhiên ở chỗ   ngoan, cũng  hiểu chuyện, nó sẽ  chọc  tức giận! Bà lo lắng như    là thừa."
Tô mẫu : "Vậy thì !"
Phó Hàn Châu  Tô phụ Tô mẫu, "Đã đến , tối nay ở  ăn cơm !     chuyện   với hai ."
Tô Úc Nhiên  dám tin  Phó Hàn Châu,   mà  giữ họ  ăn cơm?
Không  nên đuổi   ?
Thấy Phó Hàn Châu  xong liền lên lầu, Tô Úc Nhiên cũng  theo, cô  với Phó Hàn Châu: "Sao   giữ họ  ăn cơm?"
Phó Hàn Châu mở cửa phòng ngủ, bước , đặt điện thoại lên bàn, nới lỏng cà vạt và cúc áo sơ mi, "Chỉ là ở  ăn cơm thôi,  ?"
Anh ngẩng đầu  Tô Úc Nhiên.
Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu  mặt, nhớ tới tối qua mới cãi  với  một trận...
Anh    ngủ với cô, nhưng cuối cùng, vẫn bảo Thu Sinh giúp đỡ giải quyết chuyện nhà của Oánh Oánh.
Tô Úc Nhiên : "Phó Hàn Châu, chuyện của Oánh Oánh cảm ơn ."
Trước  cô còn sợ  ngủ với  xong sẽ quỵt nợ,  đó mới phát hiện,  so với , quả thực là quá nhỏ nhen!
Phó Hàn Châu  thấy cô ,   gì.
Vẻ mặt nhàn nhạt...
Tô Úc Nhiên : "Phó Hàn Châu,  vẫn còn giận em ?"
"Giận em, từ  mà  ?"
"Chuyện tối qua,    vui !" Tô Úc Nhiên  .