Mẹ trầm mặt,  đại khái  thể đoán , Khương Nhan mỗi ngày ở cùng   bao nhiêu áp lực.
Qua đó hít thở  khí cũng .
Phó Hàn Châu liền đồng ý.
Khương Nhan ngoan ngoãn lên xe Phó Hàn Châu.
Cô   ở hàng ghế ,  ghế phụ là của Tô Úc Nhiên, cô   tranh giành với Tô Úc Nhiên.
Chủ yếu là    đến  chọc Phó Hàn Châu  vui.
Trên xe, Khương Nhan  ở phía , cũng   chuyện gì.
Trong xe đang phát nhạc...
Tô Úc Nhiên  ngờ Khương Nhan sẽ  cùng về.
Khương Nhan  đây đánh cô, còn  những chuyện linh tinh khác, trong lòng cô vẫn để ý.
 dù  cũng là em gái của Phó Hàn Châu.
Cô ở bên Phó Hàn Châu, thì  đối mặt với Khương Nhan.
Điều khiến cô nhẹ nhõm là, Khương Nhan  đến,  tối nay, Phó Hàn Châu hẳn là sẽ   cô chứ?
Nghĩ đến đây, cô cảm thấy thoải mái hơn một chút.
Về đến nhà, Tô Úc Nhiên  bếp uống nước , khi   thì thấy Khương Nhan chặn đường cô.
Khương Nhan  với Tô Úc Nhiên: "Mặc dù chuyện của cô và Tần Dực,   đều  so đo nữa, nhưng Tô Úc Nhiên, cô đừng quá đắc ý."
"Ồ."
Nhìn bộ dạng lạnh nhạt của Tô Úc Nhiên, Khương Nhan : "Cô là thuốc dẫn của  trai ,   đương nhiên sẽ   gì cô.  cũng chỉ là thuốc dẫn mà thôi!"
Nói xong, Khương Nhan đẩy cô ,  bếp.
Tô Úc Nhiên nghĩ đến lời cô  ,  nhịn   một cái, Khương Nhan chạy đến  những lời  với cô, chẳng qua là  hiện tại cô sẽ  rời khỏi bên cạnh Phó Hàn Châu.
Cô lên lầu...
Đẩy cửa phòng , đèn nhỏ ở cửa đang sáng, Phó Hàn Châu đang đợi cô ở cửa, thấy cô  ,  liền ép cô  cửa, hôn cô mãnh liệt.
Tô Úc Nhiên thở hổn hển, cảm thấy  đàn ông  thật sự  thể hôn c.h.ế.t cô.
Cô đưa tay , chủ động ôm lấy ...
Cảm nhận  sự ngoan ngoãn của cô, Phó Hàn Châu dừng  nụ hôn, ánh mắt rơi  khuôn mặt cô, tay   hề nhàn rỗi, dễ dàng sờ đến sự mềm mại bên trong lớp áo...
Tô Úc Nhiên   đàn ông  mặt, rõ ràng  xe cũng   gì, ở bên ngoài lạnh lùng như , về đến phòng,  biến thành một  khác.
Cô nhỏ giọng : "Khương Nhan còn ở đó."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-259.html.]
"Cô  sẽ  đến đây."
Đây là phòng của , Khương Nhan đến  gì?
Nhà lớn như , cô    gì thì !
Phó Hàn Châu ôm lấy cô, bế cô lên...
Buổi sáng chỉ là thử qua loa, cũng   dọa cô, cả ngày hôm nay  đều đang nghĩ đến cô.
Tô Úc Nhiên  thấy tiếng thở dốc bên tai, cảm thấy cơ thể  như  rút hết sức lực, mềm nhũn, chỉ  thể dựa   .
 trong lòng cô vẫn  chút tủi , "Ở bên ngoài thì lạnh lùng như , về đến nhà  thế ! Anh   là cùng một  ?"
"Anh  lạnh lùng ?"
"Hôm nay ở bên ngoài chúng  cũng chẳng   mấy câu."
Phó Hàn Châu  cô  , ánh mắt tối sầm , "Em    với  khác rằng   em ?"
"Phó Hàn Châu!" Cô đưa tay véo cánh tay  một cái, nhưng  là chính tay cô  đau.
Phó Hàn Châu vén váy cô lên...
Ở cạnh cửa  cô một ,  mới dẫn cô  tắm.
Tô Úc Nhiên  từng tắm chung với ,   quen,    ngoài, Phó Hàn Châu ôm chặt eo cô, "Đừng nghịch!  ,  là ngày mai nghỉ ngơi một ngày?"
"Làm gì?"
Tự nhiên cô   nghỉ ngơi.
Phó Hàn Châu : "Muốn em."
"..." Cô một lúc lâu  mới hiểu  lời  ,   đàn ông  mặt, "Trước đây   như !"
"Trước đây  thế nào?"
"Anh    từng..." Tô Úc Nhiên : "Bây giờ thật sự quá biến thái !"
Cứ như là   đổi thành một  khác!
"Chẳng lẽ em  thích?" Phó Hàn Châu trầm mắt  cô, "Vừa nãy ở cửa,   em thoải mái ?"
Chương 148: Không  quan tâm  ?
Tô Úc Nhiên phủ nhận: "Không ."
"Là ai   cắn   kêu mà  dám kêu ?"
Anh lấy phản ứng của cô   trò đùa.
Tô Úc Nhiên cảm thấy mất mặt c.h.ế.t  , đánh  một cái, "Phó Hàn Châu!"
"Phó phu nhân mặt mỏng quá đấy!" Anh dễ dàng bắt lấy tay cô, " mà về  thời gian còn dài, vẫn  thể từ từ dạy dỗ."