"Nói dối." Lâm Khê : "Con  lừa  !"
Bị  vạch trần, Tô Úc Nhiên cũng  còn gì để phủ nhận, "Con chỉ đang nghĩ, sức khỏe của  ..."
Lâm Khê : "Thay  đến Phó gia một chuyến ! Mang cái  cho  ."
Tô Úc Nhiên ngẩng đầu,  , "Đây là gì ạ?"
"Thuốc cho Phó Hàn Châu." Lâm Khê : " chỉ là thuốc ngắn hạn,  thể tạm thời ức chế bệnh tình của   khi   phát bệnh. Thời gian quá ngắn, chỉ  thể   chừng  thôi."
Tô Úc Nhiên  gần đây  vẫn luôn bận rộn,  ngờ bà  bận chuyện , "Ý của  là, bệnh của Phó Hàn Châu  thể chữa khỏi,   ạ?"
Lâm Khê : "Nếu  đủ thời gian, thì  thể. Ông cụ gần đây  liên lạc với  vài , hơn nữa,  thấy, nếu chuyện   xử lý , chắc con cũng  yên tâm. Cho nên..."
Tô Úc Nhiên : "Cảm ơn ."
Lâm Khê  vẻ mặt vui mừng trong mắt con gái, "Đồ ngốc! Bình thường  thấy con vui như  bao giờ."
Đây là  đầu tiên bà  thấy sự kinh hỉ trong mắt con gái.
Cũng như sự tin tưởng và  ơn từ tận đáy lòng.
Tô Úc Nhiên  khỏi thị trấn,  thẳng đến Phó gia.
Quả nhiên, trong nhà vẫn hỗn loạn, Phó Hàn Châu phát bệnh, Thu Sinh vô cùng lo lắng.
Nhìn thấy Tô Úc Nhiên xuất hiện,    chút bất ngờ, "Tô tiểu thư."
Chương 183: Ba năm ...
Tô Úc Nhiên đưa thuốc  dặn cho Thu Sinh, "Thuốc giải,   đưa."
Nghe , Thu Sinh  chút kích động, "Cảm ơn."
Cậu  cầm thuốc,   trong...
Tô Úc Nhiên  ở cửa,   , bây giờ cô  chút sợ hãi khi  thấy dáng vẻ Phó Hàn Châu  bệnh.
Đã chứng kiến quá nhiều , mỗi khi  thấy  phát bệnh, cô sợ    nhịn  mà thương hại .
Khoảng một tiếng , Thu Sinh  ...
Thấy Tô Úc Nhiên   ghế sofa,    tới,  chút mừng rỡ, "Thuốc thật sự  tác dụng! Phó gia  tỉnh  , cảm ơn Lâm giáo sư."
Chỉ trong nửa tháng,  nghiên cứu   thuốc  thể  giảm bớt triệu chứng.
Tô Úc Nhiên : "Mẹ  , nếu   thuốc giải  , thì cần thêm thời gian."
Thu Sinh : "Như    hữu dụng ! Cảm ơn."
"Vậy  về  đây."
"Phó gia ...  cô đợi   một chút."
Thu Sinh  Tô Úc Nhiên, : "Anh   lời   với cô, bây giờ   đang sửa soạn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-323.html.]
Nghe Thu Sinh  , Tô Úc Nhiên : " mà ..."
"Cô cứ đợi một chút !"
Tô Úc Nhiên   ghế sofa, đợi  hơn hai mươi phút, Phó Hàn Châu xuống lầu.
Vì  mới hồi phục,  trông vẫn còn  tiều tụy.
  thể thấy, vẫn ăn mặc chỉnh tề.
"Nhiên Nhiên." Anh  cô...
Ánh mắt dịu dàng.
Thu Sinh thấy , liền dẫn  rời , phòng khách rộng lớn chỉ còn  cô và Phó Hàn Châu.
Nhìn thấy Phó Hàn Châu như , Tô Úc Nhiên cũng thở phào nhẹ nhõm, như , dù   cô  ở bên cạnh ,  cũng sẽ khỏe .
Tô Úc Nhiên : "Chúc mừng Phó gia! Xem , dù   Tô Úc Nhiên,  cũng  thể sống  ."
 ...
Với địa vị và tài nguyên của Phó gia, dù là  như  cô, cũng  phục vụ họ.
Phó Hàn Châu : "Thay  cảm ơn Lâm giáo sư."
"Vâng,   về đây!" Tô Úc Nhiên  xong,  dậy, định rời .
Phó Hàn Châu nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, " tiễn em."
Tay   nóng, nóng rực, Tô Úc Nhiên : "Không cần ."
Cô gỡ tay Phó Hàn Châu .
Phó Hàn Châu  buông tay, "... còn cơ hội nữa ?"
Trước đây rời xa cô, là vì  chắc chắn sức khỏe của   thể hồi phục  .
 bây giờ...
Phó Hàn Châu    buông tay nữa!
Nghe   , Tô Úc Nhiên   đàn ông , "Hai ngày nữa em sẽ  ."
"Thật sự  định ở , dù là vì ?"
"Điều kiện để   đưa thuốc giải, chính là  , Phó gia đừng dây dưa với  nữa!" Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu, " tin Phó gia hiểu ý của bà ."
Cô và Phó Hàn Châu sẽ  còn cơ hội nữa!
Tô Úc Nhiên cũng  từng nghĩ đến chuyện  đầu ...
Phó Hàn Châu : "Nhiên Nhiên,  thích em! Anh cũng   , đợi  khỏe ,  sẽ cưới em, chúng  sẽ ở bên ..."
Đối mặt với lời tỏ tình của , Tô Úc Nhiên   bình tĩnh, " mà, em  thích !"