là đồ đàn ông chó má!
Ngay cả chia tay cũng  dứt khoát !
Cô còn tưởng rằng Phó Hàn Châu  khi chia tay, ít nhất cũng  chút khí chất.
Phó Hàn Châu  thấy lời cô , khịt mũi coi thường, "Vậy chẳng  là tiện nghi cho em  ! Tiếc là,  thấy bẩn."
Hai  đang  chuyện, Tống Nhu  tới, thấy Tô Úc Nhiên  đang  chuyện với Phó Hàn Châu, sắc mặt cô  sa sầm,  đến bên cạnh Tô Úc Nhiên, cố ý khoác tay Phó Hàn Châu, tuyên bố chủ quyền, "Noãn Noãn, tuy em là em họ của chị, nhưng em quyến rũ chồng sắp cưới của chị như ,   là   lắm ?"
Tô Úc Nhiên cũng  khách sáo, "Vậy chị quản   cho  !"
Rõ ràng là   tự tìm đến cô.
Tống Nhu : "Ý em là gì? Không lẽ em cảm thấy Hàn Châu sẽ chủ động trêu chọc em ? Em là cái thá gì? Cả Giang thị ai mà  , năm đó em là     đá?"
Phó Hàn Châu  thấy lời Tống Nhu , liếc  Tống Nhu.
Còn  chuyện  nữa ?
Tô Úc Nhiên : "Phải  ! Chị  đúng! Là  của em,  em về  đây."
Cô  xong,   ngoài, định chào Tống Lâm một tiếng  về.
Thấy Tô Úc Nhiên  , Tống Nhu mới  đầu ,  Phó Hàn Châu, thấy  khoác tay  ,    hề phản kháng, cô  lập tức cảm thấy, tối nay  lẽ là cơ hội  để giữ   .
Cô  dịu dàng : "Em  bảo dì giúp việc dọn dẹp phòng , tối nay ở  đây nhé?"
Giọng điệu của cô  mang theo vài phần quyến rũ.
Phó Hàn Châu  thấy lời cô  ,  buông tay cô  , giữ  cách với cô , "Thật sự   , Tô Úc Nhiên là   đá ?"
Tống Nhu: "Bên ngoài đều  như ."
Phó Hàn Châu : "Lần      thấy em  những lời  nữa."
Tống Nhu sững ,  dám tin    ý gì, là cảm thấy cô    sai ? Đây là đang bênh vực Tô Úc Nhiên?
Cô  cố nén : "Vậy lát nữa   ở  ."
" còn  việc."
Phó Hàn Châu  xong, bỏ mặc Tống Nhu, tự    ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-337.html.]
Tô Úc Nhiên   thấy bóng dáng  nữa.
Cô  chào Tống Lâm xong,   ngoài .
Phó Hàn Châu lái xe  ngoài, thấy Tô Úc Nhiên đang  đợi xe ở cửa, cô cầm điện thoại, đang gọi điện thoại cho ai đó.
Anh  dừng xe  mặt cô, "Cô Tô   ,  đưa cô ."
Chương 191: Thích  cô mắng
Tô Úc Nhiên liếc   , thấy   đang  móc , "Làm   dám để  rể đưa  ."
"Vừa    còn  tìm khách sạn , bây giờ  hối hận ?"
"Nếu  đang lên cơn,  khuyên  nên   tìm chị họ  thì hơn,  thấy ,  rể?"
Cô cố ý nhấn mạnh hai chữ  rể, Phó Hàn Châu  cô, "Lên xe."
Tô Úc Nhiên : "   đón ."
Phó Hàn Châu  cô, : "Sao , sợ   gì em ? Yên tâm,  kén ăn! Cái mà Tống Cảnh An  chơi qua,    hứng thú."
" cũng   hứng thú tranh giành đàn ông với chị em trong nhà !"
Phó Hàn Châu dừng xe bên đường, cũng  lái , cửa kính xe hạ xuống,   đặt khuỷu tay lên mép cửa sổ, cứ như   chờ cô.
Tô Úc Nhiên : "Anh   đồ thần kinh ?"
"Đường là nhà  mở ,     ở đây?" Phó Hàn Châu chẳng nể mặt cô chút nào.
Tô Úc Nhiên liếc  một cái,  về phía  vài bước, kết quả cô  động, Phó Hàn Châu cũng động, cứ bám theo như hình với bóng.
Trông đúng là đồ mặt dày!
Ngay lúc , một chiếc xe dừng   lưng Phó Hàn Châu, cửa kính xe hạ xuống, lộ  một gương mặt quen thuộc: "Chị Nhiên Nhiên."
Tô Úc Nhiên  thấy Du Tiểu Đào,  sang  với Phó Hàn Châu: "Người đến đón  ."
Nói xong, cô  về phía chiếc xe điện của Du Tiểu Đào.
Phó Hàn Châu cũng xuống xe,  thấy Du Tiểu Đào,   : "Hai  quan hệ  nhỉ."
Du Tiểu Đào  thấy Phó Hàn Châu,  thể cảm nhận  sự khó chịu của  , chủ động lên tiếng chào: "Phó tổng."
Trước đây Phó Hàn Châu  từng giúp đỡ gia đình , nên  vẫn  kính sợ  .