Phó Hàn Châu thấy cô  , cũng  phủ nhận, "Em  thể  đứa bé là của Tống Cảnh An! Không thể  mang theo đứa bé bỏ trốn !"
Tô Úc Nhiên : "Em..."
Phó Hàn Châu : "Rõ ràng đứa bé là của ,  mà  để đứa bé gọi  là ba nuôi, Tô Úc Nhiên, em thật độc ác!"
Tô Úc Nhiên hít sâu một , cô  cảm thấy,   gặp mặt Phó Hàn Châu  khác thường ,  ngờ...
Cô chỉ  ngờ,    thể nhẫn nhịn, chịu đựng giỏi như !
Nếu   cô   thấy,  lẽ   còn  diễn trò  mặt cô.
Chương 207: Phó phu nhân, chúng  kết hôn !
Tô Úc Nhiên     độc ác, : "Để   ba nuôi là may  đấy! Anh sắp kết hôn với Tống Noãn ! Còn   cha của con em,  xứng ?"
"Lúc đó em    thể  thẳng với ."
"Nói thế nào?" Tô Úc Nhiên  , "Nói với  rằng,  kết hôn với Tống Noãn,  cướp con của em , Phó Hàn Châu, rốt cuộc ai mới là  độc ác?"
Ban đầu cô cũng  tức giận lắm.
Cũng cố gắng  với bản  rằng, đừng so đo quan hệ của  với  khác.
 bây giờ  chủ động nhắc đến, còn đổ  cho cô, cô  thể   rõ với !
Tô Úc Nhiên hừ lạnh một tiếng, "Đính hôn với  khác,  còn bảo em đến dự lễ! Phó Hàn Châu, đúng là đứa bé là con của , nhưng ngoài việc đóng góp một con tinh trùng ,  chẳng  gì cả! Anh  xứng  cha của con em."
Vừa dứt lời, Phó Hàn Châu liền  dậy.
Cô  , khựng , Phó Hàn Châu cao hơn cô.
Anh  dậy,  mặt   biểu cảm gì, cô suýt nữa tưởng   đánh cô.
Chẳng lẽ là cô  nặng lời quá, khiến  khó chịu, nên    tay?
 ngay  đó, Phó Hàn Châu đưa tay ôm cô  lòng!
Vòng tay  rộng lớn như biển cả, mang đến cảm giác an  tuyệt đối.
Tô Úc Nhiên sững , một lúc  mới nhớ ,  và , đang ở bên ngoài đấy!
Không chỉ , Thu Sinh và  giúp việc đều đang .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-366.html.]
Cô đưa tay  đẩy  , Phó Hàn Châu  buông tay,  bên tai cô: "Là  của ! Không nên lấy chuyện đính hôn với Tống Noãn  để chọc tức em."
Lúc đó    cô và Tống Cảnh An  con, thực sự   tức giận.
Thu Sinh : " đưa Tiểu thiếu gia  dạo một lát."
Nói xong,   bế Tiểu Bảo đến khu tự phục vụ lấy đồ ăn.
Tô Úc Nhiên  thấy lời của Thu Sinh, đẩy Phó Hàn Châu, "Anh  gì ? Để  khác  thấy thì ngại c.h.ế.t mất."
Phó Hàn Châu buông cô ,  Tô Úc Nhiên, nắm tay cô  xuống, "Bây giờ   cắt đứt  quan hệ với Tống Noãn ,  em cũng  rõ, nếu  ở bên Tống Noãn, bà sẽ ngừng nghiên cứu,  đưa thuốc cho  nữa. Vậy còn em? Em và Tống Cảnh An, rốt cuộc là quan hệ gì,  thể  cho   ?"
Tô Úc Nhiên : "Chúng em đang hẹn hò, chẳng      ?"
Cô  dám   mắt Phó Hàn Châu.
Sợ rằng chỉ cần  một cái, cô sẽ  sa  lưới tình.
 dù  con với  thật, cô cũng   ở bên  đàn ông !
Bị  đá một  , cô    đá thêm  nữa.
Phó Hàn Châu nắm tay cô,  bàn tay nhỏ bé của cô  gọn trong lòng bàn tay , tạo thành sự tương phản rõ rệt, "Anh  tin!"
"Sao   tin?" Tô Úc Nhiên : "Cho dù đứa bé là con của , thì việc em ở bên Tống Cảnh An cũng  vấn đề gì ? Ba năm ,  thấy ba năm ngắn lắm ?"
" ngoài em ,    ai khác."
Anh đang bày tỏ lòng chung thủy với cô.
Tô Úc Nhiên : "Anh   ai khác, là do   ."
Phó Hàn Châu: "..."
Mặc dù lời cô  khiến   tức giận, nhưng hình như cũng  lý.
Anh quả thực rời xa cô, với ai cũng  !
Tô Úc Nhiên  bỏ qua chi tiết trong mắt , "Sao,  trúng tim đen ?"
Phó Hàn Châu : "Anh   để ý đến em."
"Anh   để ý đến em, em còn chẳng  để ý đến  nữa kìa!" Tô Úc Nhiên rút tay : "Anh buông em ! Bây giờ em chẳng  quan hệ gì với  cả,  nắm tay em..."