Tô Úc Nhiên : "Con vẫn  nghĩ kỹ. Chỉ là... con gái ruột của ông, Tống Noãn,   gả cho Phó Hàn Châu, nếu con kết hôn với Phó Hàn Châu, cô  chẳng    con cướp của cô  ?"
Chương 231: Tô Úc Nhiên, cô   lương tâm!
Tô Úc Nhiên  bỏ qua cơ hội mỉa mai .
Tống Văn Lễ  cô, bất đắc dĩ , "Vẫn còn nhớ rõ ! Tính cách  của con đúng là  chút giống  con."
Tô Úc Nhiên cúi đầu tiếp tục ăn cơm.
Tống Văn Lễ : "Chuyện  con  thể từ từ suy nghĩ, nhưng ba thấy,  lẽ cuối cùng con vẫn sẽ đồng ý."
Tô Úc Nhiên  Tống Văn Lễ, "Tại ?"
Tống Văn Lễ : "Con  thể chấp nhận việc   gặp con ? Khoảng thời gian  thì còn , nếu thời gian dài,   con bên cạnh, con chắc chắn sẽ  quen. Đương nhiên, nếu con  quan tâm, cảm thấy gửi con đến Phó gia, con cũng sẽ  buồn. Vậy chúng  cũng  bằng lòng để con bé đến Phó gia."
Mặc dù bọn họ cũng  quý cháu ngoại.
 công việc của Tống Văn Lễ và Lâm Khê đều  bận rộn.
Ngay cả con của  phần lớn thời gian cũng chỉ  thể để  giúp việc  thế chăm sóc.
Càng đừng  đến việc giúp con gái nuôi con!
Nghĩ như , đứa bé thà đến Phó gia,  nhà họ Phó chắc chắn sẽ  nhiều sức lực chăm sóc đứa bé hơn.
Tô Úc Nhiên  thấy lời của Tống Văn Lễ, "Chuyện kết hôn con sẽ tự  bàn bạc với Phó Hàn Châu. Lúc  ở bên  , là vì hôn ước mà các   định. Con    các  sắp xếp nữa!"
Tống Văn Lễ : "Cũng . Vậy con tự  suy nghĩ! Nếu con  ở bên  , ba sẽ  bàn bạc với  con,   ở bên ,  cũng tùy con."
Tô Úc Nhiên gật đầu, "Ừm."
Lúc    ba   cho  chút phiền, nhưng hôm nay  chuyện xong,  cảm thấy, hình như ông  cũng  đến nỗi vô lý.
Tống Noãn từ bên ngoài  ,  thấy Tô Úc Nhiên đang ăn cơm, còn Tống Văn Lễ đang trò chuyện với Tô Úc Nhiên.
Hình ảnh  mắt trông vô cùng ấm áp...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-408.html.]
Tống Noãn khựng ,  ngờ thái độ của bác cả đối với Tô Úc Nhiên   như .
Cô  vội vàng  tới, "Tống Noãn ở nhà   ăn cơm chiều?"
"Liên quan gì đến cô?" Tô Úc Nhiên  khách sáo  cô .
Bây giờ cô   thấy Tống Noãn liền cảm thấy xui xẻo!
Tống Noãn  thấy lời của cô, khựng ,  đó bày  vẻ mặt uất ức, "Em cũng chỉ là quan tâm chị thôi."
Giống như  Tô Úc Nhiên bắt nạt ...
Tống Văn Lễ  Tô Úc Nhiên, "Con  chuyện với chị họ con lịch sự một chút."
Tô Úc Nhiên hít sâu một ,   ba thẳng nam của ...
Được !
Có lẽ ông  thật sự    , Tống Noãn là  xanh, cho nên chỉ cần Tống Noãn bày  vẻ mặt uất ức, ba liền sẽ  về phía cô .
Tô Úc Nhiên  nhạt với Tống Noãn: "Chị họ hôm nay   đến Phó gia ăn cơm ? Thế nào, ăn  vui ?"
Tống Noãn  xuống, "Chị  , em   con với Phó Hàn Châu. Chị vẫn luôn cho rằng... đứa bé đó là con của Tống Cảnh An!"
Tô Úc Nhiên : "Đều là chuyện cũ ."
Tống Noãn : "Năm đó chị  ly hôn với Phó Hàn Châu, tại   bỏ đứa bé? Sinh đứa bé , chẳng lẽ em  dùng đứa bé để trói buộc Phó Hàn Châu ?"
Tô Úc Nhiên  Tống Noãn, : "Chị họ,  chị  vẻ thông minh lắm,  suy nghĩ còn giống như  thời nhà Thanh ? Em sinh đứa bé  , đương nhiên là  tự  nuôi. Gen của Phó Hàn Châu  tệ... đứa bé sinh  với    chỉ thông minh, mà còn xinh . Em chỉ   một đứa con, chị nghĩ nhiều ! Chẳng lẽ ly hôn đàn ông, em liền  thể tự  nuôi con ?"
" bây giờ Phó gia  giành đứa bé, bọn họ còn  em gả qua đó nữa!"
Nói cái gì mà tự   con?
Cô  chẳng qua là  lợi dụng đứa bé, khống chế Phó Hàn Châu mà thôi!
“Đó là suy nghĩ của bọn họ.” Tô Úc Nhiên : “Kết hôn   là tự do của , Phó Hàn Châu  cưới , còn  xem   đồng ý  !   thấy chị họ hình như  vui lắm? Chị   đang  ghen tị ? Nếu chị  phục, cũng  thể sinh con với Phó Hàn Châu.”