Tô Úc Nhiên cứng đờ mặt, Phó Hàn Châu  bộ dạng miễn cưỡng của cô, cứ như ở bên  là đang  tù !
Cộng thêm việc cô     dính líu đến ...
Anh cảm thấy  vợ  của     để tâm đến .
Tuy rằng   thể  quan tâm đến cô!
 cô  quan tâm đến  thì  !
Anh vươn tay, véo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, "Sao  cảm thấy hình như em  ghét  ?"
Ở bên , dường như phút nào cũng là dày vò.
Ngược ,  thích dáng vẻ lúc  cô  ầm ĩ  mặt , cãi   hơn.
Trong lòng Tô Úc Nhiên quả thực cũng  thích Phó Hàn Châu, đối với cô mà , ở  mặt Phó Hàn Châu giống như đang   !
Cô căn bản  thể thả lỏng, cần  thận trọng từng giây từng phút, đề phòng    vui ở  đó...
Cô né tránh ánh mắt, : "Không  !"
"Không ?" Phó Hàn Châu lạnh giọng: "Nói dối!"
Bị  liên tục bắt bẻ, lúc    Tô Úc Nhiên lấy   dũng khí, "Phó gia đúng là  khó hầu hạ! Nếu   mắng em, cứ mắng thẳng,  cần  vòng vo. Còn  gán cho em một tội danh!"
"Anh khó hầu hạ?" Phó Hàn Châu : "Đây mới là lời thật lòng của em đúng !"
"Không chỉ  em nghĩ thế ." Tô Úc Nhiên : "Anh hỏi Thu Sinh, hỏi những  khác xem, ai mà  thấy  khó hầu hạ chứ?"
Đột nhiên  lôi , Thu Sinh vội vàng cam đoan, "   !"
Tuy rằng trong lòng   cũng sợ Phó Hàn Châu...
    dám  !
Thế nhưng, phản ứng căng thẳng của     lên tất cả.
Tô Úc Nhiên lạnh lùng  với Phó Hàn Châu: "Thật đấy, nếu   hài lòng với em, cứ mắng thẳng! Để khỏi  ngày nào em cũng tự kiểm điểm xem    sai chỗ nào!"
Lời   thẳng thừng, cô  lường    đàn ông  sẽ nổi giận, đợi cô  lẽ  là một trận cuồng phong bão táp...
Ai ngờ, Phó Hàn Châu  xong lời cô,  buông tay .
Tô Úc Nhiên: "..."
Anh  phạt cô?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-59.html.]
Cơn bão dự kiến   ập đến, chỉ  thấy Phó Hàn Châu  với tài xế: "Đưa cô  đến bệnh viện."
"Không cần, tìm chỗ nào gần đây cho em xuống là  ."
Tài xế đương nhiên  lời Phó Hàn Châu,  để ý đến cô.
Tô Úc Nhiên âm thầm đánh giá Phó Hàn Châu,     ảo giác của  , khi cô nịnh nọt  thì  cũng thấy  .
Cô mà cứng rắn với ,  ngược  dễ  chuyện hơn.
Trên đời  chắc   ai thích   khác chỉ thẳng mặt mà mắng  nhỉ?
...
Đến bệnh viện, Tô Úc Nhiên xuống xe, Phó Hàn Châu cũng   gì.
Cô bước  bệnh viện, trong bệnh viện   một ai nhà họ Tô.
Bà thậm chí còn  ăn tối.
"Bà. Bọn họ  ?"
Cô vốn tưởng    ở đây, nhà họ Tô sẽ   ở bệnh viện chăm sóc, thực tế, cô  nghĩ quá nhiều !
"Sáng nay bọn họ về !"
"Đến giờ vẫn  đến?"
"Công ty ba cháu gặp chút trục trặc, đang rối bời cả lên! Hình như cái dự án mà  giờ ông  coi trọng nhất  hủy bỏ . Bà   đây là báo ứng của bọn họ! Đối xử với cháu quá đáng như ! Ông   vợ là Giang Minh Châu, đúng là xui xẻo mà!"
Quan hệ  chồng nàng dâu của Tô phu nhân và bà nội  .
Hai   lưng lúc nào cũng   đối phương.
Tô Úc Nhiên  quen .
Khuyên cũng  .
Bà nội  Tô Úc Nhiên : "Công việc của cháu bận rộn, đừng đến nữa, chạy tới chạy lui vất vả lắm!"
Tô Úc Nhiên : "Không   ạ! Cháu về nhà cũng rảnh, thà đến bệnh viện bầu bạn với bà! Hôm qua  chuyện xảy  đột ngột quá, cháu liền  luôn."
Nhắc đến chuyện hôm qua, bà nội : "Giang Minh Châu , chồng cháu đánh Tống Mẫn Nhi,  khi về hôm qua, con bé ở đây     ầm ĩ cả buổi! Chồng cháu ở nhà,  đánh cháu đấy chứ? Bà   tính nó  , còn  đánh vợ nữa."
Tống Mẫn Nhi  ít    Phó Hàn Châu  mặt bà nội!
Tô Úc Nhiên nhớ  những  tiếp xúc với Phó Hàn Châu, cô lắc đầu, "Không ạ! Hôm qua là Tống Mẫn Nhi quá đáng quá! Anh  mới  tay. Bình thường ở nhà    đánh em !"