Tô Úc Nhiên  ép buộc, đành  máy, giọng  của Phó Hàn Châu truyền đến: "Em đang ở ?"
 Chương 41: Hình như  chút thích  
Giây phút giọng  trầm ấm của  vang lên, Tô Úc Nhiên như  thấy khuôn mặt tuấn tú  hiện   mắt.
Sau chuyện hôm qua, cô dường như đột nhiên nhận  vẻ ngoài của Phó Hàn Châu.
Vừa nhớ đến khuôn mặt , cô liền cảm thấy trong lòng  chút buồn bực, giống như  thứ gì đó sắp trồi lên, nhưng   cô cố gắng đè nén...
"... Ở bệnh viện. Tối nay em  về, ở  với bà."
Bà nội  , liền trừng mắt  cô!
"Xuống đây,  đang đợi em ở cửa." Giọng điệu    lệnh.
"Làm gì ?" Anh   đến...
Hôm qua   cho cô ở bệnh viện với bà, bây giờ ...
Người đàn ông  thật sự   cách hành hạ  khác!
Mỗi ngày đều  đưa cô về nhà mới  ?
Anh   bệnh gì ?
Phó Hàn Châu : "Đến   sẽ  cho em ."
"Em  rảnh!"
Miệng và tay của Tô Úc Nhiên nhanh hơn não,  từ chối xong liền cúp máy.
Cô  xong tất cả những việc ,  bà nội đang trừng mắt  , mới  chút chột , nhớ tới bà nội đang  viện, những chuyện  đều là Phó Hàn Châu sắp xếp.
Cô mới bắt đầu hối hận vì hành động   của ...
Bà nội : "Tiểu Hàn đến đón con, con   thái độ đó ? Con xem   đối xử với con  như thế nào! Mỗi  con đến thăm , nó đều đến đón con! Con  thể như  ."
"Con cũng   bảo   đến!"
"Bây giờ hai đứa là vợ chồng,  kết hôn , con  hướng về gia đình của hai đứa! Ta     , con đừng  chạy đến bệnh viện suốt ngày! Mau  tìm nó."
"Bà bây giờ thích   đến  ? Con mới là cháu gái ruột của bà đấy!" Tô Úc Nhiên bĩu môi,  bà nội nhiệt tình như , cảm thấy bà thật sự thiên vị.
Mới gặp Phó Hàn Châu  hai ,   lưng với cô !
Cứ như thể Phó Hàn Châu còn quan trọng hơn cô !
Bà nội : "Con  thấy nó   ? Tình huống hôm qua, nếu đổi  là Tần Dực,  thấy Tần Dực cũng  dám  chuyện với Tưởng Minh Châu như  ! Tiểu Hàn thật sự  ! Nhiên Nhiên , nó   đấy."
Tô Úc Nhiên tất nhiên cũng thấy Phó Hàn Châu , đặc biệt là khi so sánh với Tần Dực...
 cô thấy Phó Hàn Châu  thì  chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-71.html.]
Cô và Phó Hàn Châu,   khả năng !
Có đôi khi cô còn nghĩ, nếu cô và   gặp  theo cách đó, tình cảnh của họ  khá hơn một chút ?
Cô cầm điện thoại, gọi cho Phó Hàn Châu,  xin  ...
Vừa  cô thật sự quá bốc đồng.
 Phó Hàn Châu   máy...
Xong !
Anh  giận !
Tô Úc Nhiên cầm ba lô,  dậy,  với bà nội: "Con  xem   thế nào."
Theo như cô hiểu về Phó Hàn Châu, cuộc gọi   của cô, chắc chắn  đắc tội với  !
Cô vội vàng  ngoài, nhưng   thấy Phó Hàn Châu đang sải bước dài  hành lang.
Anh định đến phòng bệnh tìm cô trực tiếp.
Lúc  hai  chạm mặt , Phó Hàn Châu mới dừng bước, nhớ tới   cô  chuyện với  qua điện thoại  lạnh lùng,  là  rảnh.
Bây giờ gặp mặt , cô  trở nên nhút nhát, cô  với Phó Hàn Châu: "Vừa  em chỉ  đùa thôi,  đừng giận nhé?"
Phó Hàn Châu  cô đầy ẩn ý: "Em  xem?"
Anh còn  đến xem cô cứng rắn đến mức nào, kết quả, chỉ   thôi ?
Tô Úc Nhiên : "Anh tìm em  việc gì ?"
Cô  tự    mất mặt !
Anh còn đích  đến tìm, chắc là  chuyện  quan trọng?
Phó Hàn Châu : "Đi thôi!"
Anh lười giải thích.
Anh dẫn Tô Úc Nhiên xuống lầu.
Hôm nay  tự lái xe, xuống lầu liền đưa Tô Úc Nhiên đến bãi đậu xe.
Tô Úc Nhiên  với Phó Hàn Châu: "Anh còn     mà."
Phó Hàn Châu dừng  bên cạnh chiếc Cullinan nổi bật nhất, mở cửa xe: "Ông nội bảo  đưa em   hòa nhạc."
"Em   hứng thú."
"Em nghĩ   hứng thú ?" Phó Hàn Châu liếc  cô, ánh mắt nghiêm nghị.
Tô Úc Nhiên nhớ đến trong thỏa thuận  , cô  vô điều kiện phối hợp với  để lấy lòng  nhà...
Ý của ông nội, đương nhiên  thể trái.