Tô Úc Nhiên đành  cam chịu lên xe: "Anh  gặp ông nội  ?"
"Ừ."
Tô Úc Nhiên ném ba lô  ghế : "Sao  gọi em?"
Cô cứ tưởng   quan trọng, hóa  cũng  quan trọng lắm...
Phó Hàn Châu nhắc  chuyện cô cúp máy  : "Anh gọi  em ?"
"..." Tô Úc Nhiên   đang  đến chuyện gì, "Vừa  em  chuyện điện thoại, thật sự chỉ là  bừa thôi! Em nào dám chống đối  chứ! Anh  gì, em đương nhiên đều  theo."
Tô Úc Nhiên lúc   trở về bộ dạng nịnh nọt lấy lòng như , giả tạo  chịu !
Rõ ràng  đường về hôm qua, cô  vui vẻ...
Đó mới là con  thật của cô!
Phó Hàn Châu cảm thấy  chút tiếc nuối...
      gì về bộ dạng hiện tại của cô.
Vì hai  đều  ly hôn,     đổi cô, cũng    đổi bản .
Nịnh nọt như  cũng !
Anh mới  dỗ dành phụ nữ, tuyệt đối !
Họ đến địa điểm diễn  buổi hòa nhạc...
Phó Hàn Châu  đậu xe, nơi  là con phố của những chiếc xe sang, xe  ba triệu tệ  thể đậu tùy ý, còn những chiếc khác, dù là xe BBA tầm trung bình thường, cũng   phép lái lên đây,  đậu ở bãi xe.
Phó Hàn Châu đậu xe xong, Tô Úc Nhiên xuống xe,    thấy một chiếc xe quen thuộc đậu ở đây.
Chiếc xe  là do  Tô mua cho cô  khi điều kiện gia đình khá lên, giá  quá đắt, chỉ hơn một trăm vạn...
Mẹ Tô mua xe  cho cô, là vì con của bạn bà đều  xe, bà cảm thấy nếu con gái    thì  mất mặt.
Sau khi mua, Tô Úc Nhiên luôn cảm thấy đậu xe  phiền phức, nên  ít khi lái.
Bây giờ nó  xuất hiện ở đây...
Tô Úc Nhiên  đoán  chủ nhân của chiếc xe.
Là Tống Mẫn Nhi!
Mấy hôm  cô  còn nhắn tin cho cô: Mẹ  chiếc xe  để trong gara thì lãng phí, tạm thời cho con lái, mấy hôm nữa  sẽ mua cho con một chiếc khác  hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/5-5-co-ay-lam-thuoc-dan-cho-pho-gia/chuong-72.html.]
Đồ của nhà họ Tô, Tô Úc Nhiên   thuộc về , lúc cô rời  cũng  mang theo gì, chiếc xe  cũng  tên  Tô, cô càng  nghĩ đến chuyện tranh giành.
 Tống Mẫn Nhi   định buông tha cho cô, như  khoe khoang, nhất định   cho Tô Úc Nhiên , những thứ từng thuộc về Tô Úc Nhiên   cô  cướp mất!
Chiếc xe    phép đậu ở đây, chiếm chỗ đậu xe của  khác, bảo vệ đang gọi điện  gay gắt, bảo Tống Mẫn Nhi đến dời xe.
Chiếc xe rẻ tiền như   xứng đậu ở đây!
Phó Hàn Châu  đến  mặt Tô Úc Nhiên, thấy cô đang chăm chú  chiếc xe bên cạnh, liền khó hiểu hỏi: "Nhìn gì ?"
"Chúng  đến đây  gì?"
Xe của Tống Mẫn Nhi ở đây,  nghĩa là cô  cũng ở đây...
Phó Hàn Châu : "Không    với em  , ông nội bảo  đưa em   hòa nhạc,  ? Em ngốc  ?"
Anh  cô với ánh mắt  chút khinh bỉ.
Thật ngốc nghếch!
Tô Úc Nhiên  Phó Hàn Châu nhắc đến hòa nhạc, đột nhiên nhớ tới chuyện Tần Dực cũng từng  với cô về việc ,     đưa cô đến đây, hóa  là hôm nay.
Vậy là   đến cùng Tống Mẫn Nhi?
"Nghe hòa nhạc chán lắm, chúng     ?"
Phó Hàn Châu  cô: "Tại   ? Phó phu nhân, nếu ngay cả tinh thần hợp đồng cơ bản nhất em cũng  , chỉ khiến  cảm thấy em  thiếu chuyên nghiệp."
 Chương 42: Phó Hàn Châu ghen
Lời phê bình của  thật sắc bén...
Tô Úc Nhiên   đàn ông  hề nể nang .
Cho dù chỉ là bàn bạc với  về chuyện sinh hoạt, cũng  cảm giác như đang bàn chuyện công việc...
Nói lý lẽ với , còn  bằng đừng .
Tô Úc Nhiên  với Phó Hàn Châu: "Đi thôi!"
Hai   bước , liền  thấy Tống Mẫn Nhi   dời xe, Tần Dực  cùng cô .
Đã  trong  còn  gọi  dời xe, tâm trạng của Tần Dực  chút tệ: "Anh  bảo em đừng đậu ở đây  mà."
"Tại    đậu?" Tống Mẫn Nhi     lời khuyên, cũng  cảm thấy   sai!
Mấy hôm nay cô  mới lái chiếc xe ,   cũng  khoe khoang, hôm nay lái đến công ty,  vì  luyện xe, nên chủ động đề nghị lái xe  đón Tần Dực.