70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 116: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 03:40:12
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Đẹp ?”

Sao mà cơ chứ.

bên cửa sổ, ánh sáng dịu nhẹ phủ lên mái tóc đen nhánh, đôi mắt sáng trong, làn da mịn màng trắng ngần. Màu xanh lam khiến cô càng thêm mềm mại, dịu dàng – nhưng nét trong cô vẫn rực rỡ, nổi bật đến khó rời mắt.

Rõ ràng là những tính từ mâu thuẫn, nhưng đặt hài hòa đến kỳ lạ.

May mà tinh mắt, bảo Sở Kỳ mua đúng cỡ.

Váy rộng một chút, mặc càng thoải mái. Dáng váy dài tới mắt cá chân, che đôi chân thon dài nhưng chiết eo gọn gàng, càng nổi bật vòng eo nhỏ nhắn và đường cong mềm mại.

“Rất .”

Thực chỉ cần ” là đủ, nhưng thêm một chữ “”. Câu đơn giản nhưng đủ khiến Lương Thanh Thanh chú ý, khoé môi cô khẽ cong lên, ánh sáng rỡ:

“Sao em cũng khéo miệng như nhỉ?”

Phạm Diễn Hành nhướng mày:

“Sau sẽ .”

Ý là – còn nhiều điều về , cô cứ từ từ mà khám phá.

“Được thôi.”

Hiếm khi Lương Thanh Thanh tranh cãi, còn dịu dàng.

cuối cùng cô vẫn mặc chiếc váy , mà bộ đồ bệnh nhân. Một phần vì thời tiết vẫn còn lạnh, tay váy ngắn, sợ bệnh khỏi tái phát. Phần khác là vì váy ở cửa hàng bách hóa đảm bảo, bao nhiêu thử qua, giặt sạch, cô mặc cũng thấy yên tâm.

Phạm Diễn Hành lặng lẽ liếc cô một cái, âm thầm ghi nhớ.

Không bao lâu , Sở Kỳ và Lương Quân Cường mang cơm về. Nhờ Sở Kỳ và Phạm Diễn Hành, hai chị em cô một bữa cơm thịnh soạn hiếm thấy.

Sở Kỳ sai, cô đúng là thích vị chua ngọt. Trong mâm, món sườn xào chua ngọt là món cô gắp nhiều nhất.

Ăn xong, Lương Thanh Thanh vỗ vỗ bụng, trong lòng cảm thấy việc quyết định ve vãn Phạm Diễn Hành quả nhiên sai. Nếu , bánh ngọt, váy , cơm ngon?

Con mà, ai chẳng sống hơn. Dùng cách gì để đạt điều đó, chỉ cần quá đáng, thì đều là bản lĩnh.

Nghĩ đến đây, cộng thêm lời tỏ tình của Phạm Diễn Hành lúc , Lương Thanh Thanh càng thêm chắc chắn lựa chọn của . Cô thèm Sở Kỳ thêm nào, tự giác lấy nước nóng về uống thuốc.

Ăn xong là uống t.h.u.ố.c – đúng chuẩn quy trình bệnh.

Sự đổi tinh tế giữa cô và Phạm Diễn Hành ai nhận , chỉ Sở Kỳ âm thầm bằng ánh mắt khó hiểu.

Trong lòng ngờ vực: chẳng lẽ lúc ngoài, tên nhóc thừa cơ với Lương Thanh Thanh?

Không thì tại cô gái lúc còn nhiệt tình với , giờ đột nhiên lạnh nhạt?

là lạnh nhạt thì cũng hẳn. Chỉ là cô chủ động bắt chuyện nữa thôi, còn vẫn lễ phép, lịch sự – nhưng còn nhiệt tình như ban đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-116-a.html.]

Sở Kỳ tự an ủi: chắc do nghĩ nhiều. Mới gặp đầu, lúc đầu hứng thú thì chuyện, đó bớt hứng thì im ắng cũng bình thường thôi.

Nghĩ , chủ động bắt chuyện, kể cho cô chuyện bên Kinh Thị.

Vạn Lý Trường Thành cổ kính hùng vĩ, T.ử Cấm Thành nguy nga tráng lệ, những món ăn đặc sắc…

Nghe miêu tả chút khác biệt so với những gì , Lương Thanh Thanh khỏi tò mò, hỏi thêm mấy câu. Đôi mắt cô sáng rực vẻ háo hức — dẫu đó cũng là quê hương của kiếp cô.

Thấy , Phạm Diễn Hành nhận sự khao khát trong mắt cô? Ai mà chẳng thích thành phố lớn, cô tất nhiên cũng .

Nghĩ đến những toan tính trong lòng, nhẹ nhàng xoa xoa đầu ngón tay.

Tuy thể đưa cô đến Kinh Thị trong thời gian ngắn, nhưng những món ngon vật lạ, những điều thú vị khác, vẫn thể dần dần cho cô nếm trải.

Thời gian thấm thoắt trôi qua, trời sẩm tối. Lương Thanh Thanh ngáp một cái, cũng rõ là do tác dụng của t.h.u.ố.c , bình thường giờ cô còn buồn ngủ, mà hôm nay thấy mệt rũ rượi.

Phạm Diễn Hành luôn để mắt đến cô. Thấy thế, liền cắt ngang câu chuyện thao thao bất tuyệt của Sở Kỳ — đây phát hiện lắm lời đến nhỉ?

“Hay là em về phòng nghỉ ?”

Anh mở miệng, mới chú ý đến việc mí mắt Lương Thanh Thanh sắp díp .

“Em gái, em mới khỏi bệnh, về ngủ sớm . Anh hỏi y tá , phòng bệnh ai, thể mượn tạm một đêm.”

Lương Quân Cường cũng dịu giọng thêm.

“Vâng ạ.”

Lương Thanh Thanh gật đầu, định rửa mặt trở về phòng ngủ.

Khi tới cửa, cô đột nhiên đầu , mỉm rạng rỡ — cũng rõ là với ai:

“Anh cũng ngủ sớm nhé.”

Dứt lời, đợi ai phản ứng, cô đóng cửa .

Bởi vì cuối cùng trò chuyện với Lương Thanh Thanh là Lương Quân Cường, nên theo bản năng nghĩ rằng lời em gái là với , liền lên tiếng:

“Mấy hôm nay nghỉ ngơi gì, đúng là ngủ sớm.”

“Tối nay Sở Kỳ ngủ đây, Quân Cường, qua trông Thanh Thanh nhé?”

Phạm Diễn Hành thu ánh mắt từ phía cửa về, khóe môi khẽ cong lên.

“Được.”

Lương Quân Cường tất nhiên ý kiến. Huống hồ Phạm Diễn Hành và Sở Kỳ lâu ngày gặp , chắc chắn nhiều chuyện để , cũng ý.

Nói xong, dậy rời .

Trong phòng chợt rơi tĩnh lặng. Sở Kỳ bên cửa sổ, Phạm Diễn Hành giường bệnh, hai — trong ánh mắt như tia lửa đối đầu âm thầm b.ắ.n .

Loading...