Vì , tránh né câu hỏi, chỉ nhẹ nhàng một câu lý lẽ:
“Tục ngữ câu, dựa bản lĩnh mà quyết. Quyền lựa chọn cũng trong tay hai chúng .”
Nghe , Phạm Diễn Hành bất giác nhớ đến cảnh ban ngày, khi cô nép lòng , thì thầm xem biểu hiện của . Anh bật , đúng , Sở Kỳ sai, quyền lựa chọn bao giờ trong tay bọn họ.
Thấy , Sở Kỳ cảm thấy lạnh sống lưng, vội vàng dậy:
“ rửa mặt đây. Chúng rõ nhé, đều dựa bản lĩnh, đừng trách đến .”
Đến ? Sở Kỳ gan cũng nhỏ!
vì danh dự của Lương Thanh Thanh, Phạm Diễn Hành cho chuyện giữa hai , chỉ âm thầm suy nghĩ — hình như bà nội Sở vẫn luôn mong cháu trai trở về gần Kinh Thị.
Anh cũng chẳng ngại giúp ông cụ thực hiện tâm nguyện .
•
Sáng hôm , Sở Kỳ rời bệnh viện. Trước khi , còn dặn dò Lương Thanh Thanh ít lời, rằng kỳ nghỉ tới nhất định sẽ đến thôn Đại Bình thăm họ, tiện thể mang theo bánh bông lan thơm ngon.
Lương Thanh Thanh Sở Kỳ cứ quấn lấy buông, cảm nhận ánh mắt áp lực phía lưng, chỉ mong nhanh một chút, đừng vô tình gây thêm rắc rối cho cô nữa.
May mà quân đội coi trọng giờ giấc, Sở Kỳ cũng dám nấn ná, đến giờ là rời ngay.
Anh , Lương Thanh Thanh lập tức thở phào nhẹ nhõm. Cô thừa nhận, lúc đầu thấy Sở Kỳ đúng là chút d.a.o động, nhưng khi suy nghĩ kỹ, cô thấy đúng là mỡ heo che mắt, suýt chút nữa thì mất cả chì lẫn chài.
Trong nguyên tác nhắc gì đến Sở Kỳ. Thật cô cũng tương lai sẽ phát triển , so sánh thì vẫn thấy chọn Phạm Diễn Hành là an hơn. Huống hồ, ngoại hình của cũng hợp gu cô hơn nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-118-a.html.]
Nghĩ đến đây, Lương Thanh Thanh len lén liếc Phạm Diễn Hành. Gương mặt tuấn tú vẫn thu hút, sắc mặt hồng hào hơn hôm qua, toát lên vẻ lười biếng thoải mái.
Thấy cô sang, môi mỏng của khẽ nhếch:
“Người , cuối cùng cũng yên tĩnh. Thanh Thanh thấy ?”
Câu … cô trả lời thế nào đây? Khóe miệng Lương Thanh Thanh giật giật. Cô chỉ cảm thấy Phạm Diễn Hành thích khó . Hơn nữa Sở Kỳ bao lâu, cũng sợ thấy câu mà thấy tổn thương.
Người bụng đến thăm , mà nhận một lời cảm ơn t.ử tế nào.
Nếu những suy nghĩ của Lương Thanh Thanh Phạm Diễn Hành , chắc chắn sẽ nhếch mép lạnh — suýt nữa cướp mất yêu, lý gì để vui vẻ với Sở Kỳ?
“Sáng nay hai gì với em ?”
Không chút do dự, cô lảng sang chuyện khác, nhắc đến Lương Quân Cường.
Phạm Diễn Hành liếc gò má trắng trẻo của cô, gì thêm, cũng đưa mắt về phía Lương Quân Cường.
Lương Quân Cường dường như chẳng thấy lời họ , cũng chú ý đến phản ứng của em gái. Ánh mắt hút hai chữ “Thanh Thanh”.
Từ hôm qua đến giờ, để ý cách gọi . lúc đó Sở Kỳ luôn xen ngang, khí xáo trộn khiến kịp suy nghĩ kỹ. Giờ đây mới thời gian để để ý rõ ràng.
Từ bao giờ Diễn Hành thiết với em gái đến ? Phải , những gọi em gái là Thanh Thanh thường chỉ là trong nhà hoặc bạn bè .
Diễn Hành là ngoài đầu tiên gọi như , mà em gái đáp một cách hết sức tự nhiên.