70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 142: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:30:20
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đời còn dài, hôm nay thỏa mãn thì cũng . Quan trọng nhất là thể chọc giận cô gái nhỏ , nếu thì cô mà giận, thèm để ý tới nữa thì đúng là thiệt thòi lớn.

Anh buông lỏng tay đang nắm chặt cô, ngón tay thô ráp với những vết chai nhẹ nhàng lau nước mắt ở khóe mắt cô, cúi xuống hôn lên đôi môi vẫn còn dấu cắn, cuốn những giọt nước còn sót .

“Đã hôn thì chịu trách nhiệm. Không cho một danh phận ?”

Có lẽ vì bên ngoài vẫn còn Tùng T.ử nên giọng hạ thấp, khàn khàn và trầm ấm. Lương Thanh Thanh chớp chớp mắt, ngẩng đầu liền thấy yết hầu khẽ lăn, chỗ gân xanh thấp thoáng hiện , mang theo sức hút kỳ lạ.

Cô nuốt nước bọt, chằm chằm mấy , đó bĩu môi nhỏ:

“Em …”

“Lần em từ chối một , là vì ?”

Dường như đoán gì, Phạm Diễn Hành khẽ nhíu mày, giọng phần gấp gáp, ngắt lời cô. Nói xong như nhận hấp tấp, hít sâu một , mấy giây dịu giọng:

“Là vội quá... Đã sẽ thể hiện mà. Thanh Thanh, em cứ coi như .”

Thấy như , lòng Lương Thanh Thanh chợt nghẹn . Cô hiểu, chỉ đang đến việc cô từ chối, mà còn nhắc đến chuyện khi mới cô bất chấp danh tiếng mà cứu mặt bao .

Phạm Diễn Hành thực sự là đàn ông kiên nhẫn.

Nếu là khác, lẽ sớm phất tay bỏ . chẳng hề để tâm.

Anh chỉ cưng chiều cô về vật chất, mà còn trao cho cô cảm giác trân trọng về mặt tình cảm.

Có lẽ, thật lòng ở bên cô. Có lẽ , cũng thật sự cho cô một danh phận — vợ của ông chủ Phạm.

Nhìn hàng chân mày đang nhíu chặt của , Lương Thanh Thanh mềm lòng, tiếp tục lơ nữa.

cô chớp mắt, khẽ nhón chân, in một nụ hôn lên khóe môi .

Phạm Diễn Hành sững , nhưng phản xạ ôm eo cô theo bản năng. Thấy cô chủ động, khóe môi khẽ nhếch, vẻ căng thẳng cũng tan .

Lương Thanh Thanh còn kịp gì, thì ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng động — như đang định đẩy cửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-142-a.html.]

Tim cô suýt nữa thì nhảy khỏi cổ họng. Vừa nãy hai vội vã , quên mất… khóa cửa!

May mà Phạm Diễn Hành phản ứng nhanh, kịp chặn tay đẩy cửa, tiếng gõ cửa liền vang lên.

“Cô út?”

Là Tùng Tử.

Sao thằng bé đến giờ ?

Bình thường nó lời, chỉ cần cô đang ngủ thì tuyệt đối quấy rầy. Sao hôm nay tìm đến tận cửa?

Chẳng lẽ… thấy tiếng động giữa cô và Phạm Diễn Hành?

Tuy khả năng lớn, nhưng chỉ cần nghĩ tới thôi, mặt cô nóng bừng. Cũng may nhanh, Tùng T.ử giải thích lý do.

“Cô út, bên ngoài tìm cô.”

Nghe thấy , Lương Thanh Thanh thở phào một . ngay đó, lông mày nhíu … Giờ còn ai đến tìm cô?

Tạm gác nghi hoặc, cô đẩy Phạm Diễn Hành , hiệu bằng ánh mắt, thấp giọng :

“Anh trốn lẹ tủ .”

Vừa dứt lời, cô thấy khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy ẩn ý, khóe môi nhếch lên như .

Lương Thanh Thanh ngẩn , khi hồn thì mặt càng đỏ hơn, bực bội thúc giục:

“Mau lên!”

Bọn họ đang gì mờ ám, chỉ là sợ khác hiểu lầm. Không thể để một đứa trẻ thấy cảnh họ đang mật như ! Cô tự an ủi .

“Từ từ, Thanh Thanh.”

Hai chữ sát bên tai cô, thở nóng hổi phả qua, khiến cô theo phản xạ lùi . Nhìn thấy vẻ mặt ngượng ngùng của cô, trong mắt Phạm Diễn Hành càng hiện rõ ý .

Loading...