70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 176: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:55:58
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Thật giả thì gì quan trọng.”

“Quan trọng, chỉ cần là chuyện của em thì đều quan trọng.”

Học mấy lời ngọt xớt thế chứ?

Lương Thanh Thanh mà nóng cả tai, tê rần cả , run nhẹ.

thì ai mà chẳng thích lời dịu dàng? Cô cũng ngoại lệ. Khóe môi cong lên, ai ngờ nắm điểm yếu, chớp cơ hội xuống cạnh giường, đưa tay nắm lấy ngón tay cô, giữ chặt trong lòng bàn tay.

Cô mở to mắt, ngờ trơ mặt thuận nước đẩy thuyền như thế. cô cũng chẳng định cãi thật, chỉ giả vờ giãy nhẹ vài để mặc nắm lấy.

Khoảng cách hai càng lúc càng gần. Lúc Lương Thanh Thanh ngửi thấy mùi xà phòng thơm thoang thoảng, cô khẽ hít mũi, nhớ điều gì, ánh mắt về phía .

Phạm Diễn Hành vẫn đang giải thích chuyện hôm đó, môi mấp máy, nhưng cô chẳng lọt chữ nào.

Anh chắc tắm xong, tóc gáy vẫn còn ướt. Một hai giọt nước trượt từ cổ áo rộng xuống lưng, để vệt nước làn da màu mật ong.

Chiếc áo ba lỗ để lộ bắp tay săn chắc. Vì kéo cô nên cơ bắp nổi rõ, thậm chí chỉ cần cô nghiêng thể thấy rõ cơ ngực, cơ bụng qua khe hở áo.

Cô nhớ rõ, trưa nay lúc mặc bộ !

Phạm Diễn Hành đến nhận ư? Rõ ràng là đến quyến rũ thì !

Sắc nam mắt, gì cũng thể bỏ qua.

Lương Thanh Thanh nghiến răng. Không ngờ còn chiêu ! Còn đồ, tắm rửa, còn vẻ hạ ...

“Thanh Thanh, xin em, nên lạnh nhạt với em. Anh đảm bảo sẽ thế nữa, đừng trốn nữa ?”

Giọng vốn lạnh, giờ dịu , cực kỳ êm tai. Nhất là lúc cố ý hạ thấp giọng, đuôi âm còn pha chút lưu luyến...

Không ai thể từ chối nổi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-176-a.html.]

Cả đoạn đó cô đều để tâm, chỉ nhớ câu cuối cùng. Đầu ngón tay siết chặt ga giường sờn, môi vẫn cong cong, đồng ý cũng chẳng từ chối, cứ để đó một lúc. Đến khi thấy mất kiên nhẫn mới mở miệng:

“Hừ, hôm đó em chỉ tò mò nhiều hơn vài thôi, liếc mắt đưa tình với Tô Tân Xuyên. Đáng để giận ?”

Vừa dứt lời, sắc mặt Phạm Diễn Hành lập tức cứng , tay siết chặt hơn.

Liếc mắt đưa tình? Nếu thật thế, dám xông lên móc mắt Tô Tân Xuyên!

Anh định gì thì cổ một bàn tay mềm mại ôm lấy. Cằm cô tựa n.g.ự.c , giọng nũng nịu:

“Anh đấy nhé, mặt lạnh với em nữa.”

Phạm Diễn Hành hạ dỗ dành cô lâu như , nếu còn tiếp tục cao thì chỉ tổ mất mặt. Mục đích đạt , cô đương nhiên thuận theo mà xuống thang.

Đánh một cái tát cho một viên kẹo – chiêu trò quen thuộc của Lương Thanh Thanh.

Anh khẽ thở dài, ôm lấy eo cô để cô trượt xuống. Vẻ mặt mơ hồ, như đang giằng co giữa mâu thuẫn và bất lực. Cuối cùng, từ kẽ môi phát một tiếng thở dài nhẹ:

“Anh hứa với em, chắc chắn nuốt lời. Lần đúng là của .”

Nói , dừng vài giây mới tiếp tục:

em cũng đừng mấy lời đ.â.m tim như thế.”

“Em chỉ lấy ví dụ thôi, yên tâm, em chỉ liếc mắt đưa tình với một thôi.”

Lương Thanh Thanh ngẩng đầu, in lên môi một nụ hôn. Có lẽ do khí quá trầm lắng, hôn xong cô nhíu mày, đưa tay vẫy vẫy mũi:

“Anh Diễn Hành, ngửi thấy mùi gì ?”

Nghe , Phạm Diễn Hành khẽ khựng , rõ ràng tắm mà...

“Không, .” Anh trả lời lặng lẽ lùi , trong lúc hoảng loạn, thậm chí để ý đến cách cô gọi .

Loading...