70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 178: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:56:00
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Gương mặt , dáng , chính cô còn rõ nhất, tương lai khi còn đào hoa hơn bây giờ.

Thế nên, cô mới cố tình dỗi một nửa ngưng, còn sang tức giận, là để giành thế chủ động.

“Đừng nghiêm trọng như chứ.”

Thấy sắc mặt vẫn khá hơn, Lương Thanh Thanh khẽ ho, hạ giọng mềm mại nũng nịu, dùng ngón trỏ chọc chọc má – làn da chỗ đó mềm hơn hẳn những nơi khác , cảm giác thích đến mức cô nhịn chọc thêm cái nữa.

“Giờ thì nổi ?”

Phạm Diễn Hành để mặc cô nghịch, phản ứng rõ ràng, ánh mắt vẫn sâu thẳm. Giọng trầm thấp, bình tĩnh đến lạnh lùng.

Lương Thanh Thanh hổ rụt tay . Tự đặt vị trí của , nếu bạn trai cô mà nhắc đến mặt, cô cũng chẳng vui vẻ gì.

Chủ đề chỉ thích , cô cũng chẳng nhắc. Thế nên cô quyết định rút gọn “bài diễn văn” trong bụng thành vài câu:

“Chỉ là một chút cảm tình thôi, cũng vì lúc đó em rõ lòng . Sau khi gặp , em mới thế nào là thật sự thích, mới hiểu ai mới là kiểu em bên cạnh.”

“Em sớm còn chút cảm giác nào với nữa . Anh thông minh như , chắc chắn rõ.”

Câu là khẳng định, nghi vấn.

Phạm Diễn Hành nhướng mày, theo thói quen xoa nhẹ đầu ngón tay, ánh mắt dừng đôi môi cô. Cái miệng nhỏ luôn cách dỗ vui vẻ. Cô sai – sớm nhận cô chẳng còn mặn mà gì với Tô Tân Xuyên nữa, nên mới cam tâm tình nguyện sa vòng ôn nhu của cô.

Nếu , rảnh rỗi mà tự chuốc khổ, thể yêu một phụ nữ còn nhớ đến đàn ông khác?

“Còn em, giờ thích ai ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-178-a.html.]

Đôi mắt to của cô chớp chớp, thẳng . Trong ánh mắt mong đợi, vui mừng, xen lẫn chút lo lắng. Hàng mi dài cong vút như cánh bướm, run lên một cái là tim cũng run theo.

 

Giọng lăn qua lăn trong miệng, lúc thốt mang theo chút khàn khàn:

"Anh em ."

Lương Thanh Thanh kéo tay đang vòng quanh cổ xuống, cách giữa hai lập tức rút ngắn. Cô áp môi sát vành tai , nhẹ nhàng c.ắ.n một cái, ánh mắt lóe sáng, giọng điệu nghiêm túc:

"Em thích , Phạm Diễn Hành."

Hơi thở ấm áp thoảng qua da thịt, nhưng còn kém xa so với độ nóng bỏng của câu . Một mảng đỏ lan từ vành tai xuống , chẳng bao lâu cả đỏ bừng như con tôm luộc.

Sự ghen tuông và bực dọc đè nén trong lòng phút chốc tan biến, đó là một cảm giác hạnh phúc cuồng nhiệt. Phạm Diễn Hành hít sâu mấy , vất vả lắm mới kiểm soát sự rung động khắp . tiểu yêu tinh chịu yên, đôi chân trắng nõn cứ cọ chân , miệng thì lẩm bẩm dứt.

"Ngày nào em cũng dính lấy , hôn hôn ôm ôm bế cao cao, còn thì , chỉ vì em khác nhiều hơn vài mà giận dỗi, lòng hẹp hòi thật đấy. Hừ, may mà em tính tình , rộng lượng tha thứ cho , thì mất em ."

"Anh ghen thì ghen, cứ ôm trong lòng? Ôm lâu sẽ hỏng, em đau lòng lắm."

"Này, dù ghen, giận thì nào đó vẫn chạy lên núi xem đào... Còn vì em..."

Lời còn dứt nuốt trong miệng. Lương Thanh Thanh kinh ngạc kêu khẽ, thể mềm nhũn đổ lòng . Bên tai chỉ còn một câu cảnh cáo đầy tức tối, nghiến răng nghiến lợi:

"Biết thì ."

Cửa đóng chặt, trong phòng vốn nóng, đầu ngón tay như mang theo lửa, từ mắt cá chân chậm rãi lên, để từng đợt run rẩy bắp chân, đùi thon, luồn qua lớp quần áo, chạm tới làn da mỏng manh. Lương Thanh Thanh hít mạnh một , cả run lên dữ dội.

Loading...