70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 187: A

Cập nhật lúc: 2025-12-12 11:56:09
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng chỉ một cô gái trẻ đang sách.

"Xin chào, đồng chí Lý Thanh Phượng ở đây ạ?"

Nghe tiếng, cô gái ngẩng đầu lên, giọng mặn nhạt:

"Không , bây giờ là giờ nghỉ trưa, đều về nhà ăn cơm . Hai tìm chị Phượng chuyện gì ?"

Cô gái mặc sơ mi trắng, váy dài màu xanh, tóc đen dài buộc hai bím, trông trẻ trung và xinh xắn, mặt nhỏ đầu nhỏ, ưa . Chỉ tiếc là vẻ mặt thiện cho lắm.

" là em gái chị Phượng, đến đưa ít đồ cho chị ."

Nghe , sắc mặt cô gái đổi ngay, nở nụ tươi rói, bước từ cánh cửa bên cạnh:

"Ôi, sớm, sắp đến giờ , nếu hai vội thì đợi một lát."

"Vâng."

Trước sự đổi thái độ rõ rệt của cô gái, Lương Thanh Thanh khó hiểu nhưng vẫn mỉm đáp , cùng Phạm Diễn Hành xuống ghế chờ ngoài hành lang.

Lúc nãy cách tường và cửa kính, Hoàng Nhã Lệ – cô gái đó – rõ mặt hai . Giờ đối diện, quan sát kỹ hơn, cô bất giác hít một thật sâu. Ánh mắt thoáng qua một tia kinh ngạc – cặp đôi nam thanh nữ tú mà ở Đài phát thanh vốn nổi tiếng nhiều trai xinh gái , thậm chí là Cục Văn hoá, cũng hiếm thấy!

Bình thường, ngoại hình cô cũng coi là nổi bật trong giới phát thanh viên, cạnh Lương Thanh Thanh thấy lu mờ.

Vốn thích kết bạn với , giờ thấy Lương Thanh Thanh càng thể rời mắt. Do dự hai giây, thấy cô vẻ lạnh lùng, Hoàng Nhã Lệ mạnh dạn xuống bên cạnh, bắt chuyện:

" là phát thanh viên ở Đài phát thanh , tên Hoàng Nhã Lệ. Cô tên là gì?"

Lương Thanh Thanh thấy phản cảm, là phát thanh viên thì đôi mắt sáng rỡ lên:

" tên là Lương Thanh Thanh."

Nói xong còn kéo Phạm Diễn Hành gần:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-187-a.html.]

"Đây là yêu , hôm nay cùng."

Lần đầu tiên cô công khai giới thiệu với khác, Phạm Diễn Hành lập tức thẳng lưng, mắt ánh lên ý . Ngũ quan lạnh lùng cũng trở nên dịu dàng hẳn, cảm giác xa cách thường ngày dường như tan biến. Anh gật đầu với Hoàng Nhã Lệ:

"Chào cô, là Phạm Diễn Hành, yêu của cô ."

Chậc, hai chữ " yêu" một cách đường hoàng, thật dễ chịu!

Hoàng Nhã Lệ liếc hai , che miệng :

"Không cần giới thiệu cũng đoán , hai xứng đôi thật đấy!"

"Cảm ơn!"

Lương Thanh Thanh còn kịp phản ứng, thì thấy bên cạnh vang lên giọng trầm thấp nhưng vang vọng của Phạm Diễn Hành, nghiêm túc đến mức khiến cô hổ để cho hết. Người chỉ khách sáo khen một câu, đáp chân thành đến thế!

sang trừng mắt . Ai ngờ bắt gặp ánh mắt vô tội pha chút tủi , như thể đang hỏi vì trừng . Lương Thanh Thanh tức đến bật , trừng thêm một cái nữa, ánh mắt đầy vẻ cảnh cáo: ngoài thì giữ ý!

"Ha ha ha, tình cảm hai thật đấy!"

Hoàng Nhã Lệ chứng kiến bộ, vui vẻ:

"Ban đầu còn tưởng cô đến để xin việc cơ đấy. Thôn sắp xây trạm phát thanh , dạo đến xin đóng dấu phê duyệt, chúng bận c.h.ế.t, thấy bước hoảng!"

Thì là vì lý do đó mà lúc nãy sắc mặt Hoàng Nhã Lệ . Hơn nữa, họ đến đúng giờ nghỉ trưa...

"Phát thanh viên cũng quản mấy việc ?" Lương Thanh Thanh tò mò hỏi.

Nhắc đến chuyện , khuôn mặt xinh của Hoàng Nhã Lệ lập tức nhăn như quả khổ qua:

"Bình thường thì cần, chỉ là bây giờ là giai đoạn đặc biệt, cục thiếu nên gọi bọn đến hỗ trợ."

Loading...