Hay là Lương Thanh Thanh gả làng, ở gần hơn?
Hoàng Thục Mẫn còn định gì đó nhưng thấy Mã Tú Chi trừng mắt , liền dám hé miệng nữa.
Thức ăn cho gà mặt đất mổ hết, Mã Tú Chi đóng rào tre , nhớ đến chuyện cũ, nhíu mày, dặn dò:
"Chuyện đừng với nhà, đặc biệt là Thanh Thanh, coi như từng xảy ."
Tính cách của Thanh Thanh ít nhiều phần coi thường nghèo, chỉ yêu giàu, luôn một lòng hướng về thành phố. Nếu để cô chuyện , chỉ e sẽ mê , đưa quyết định khiến bản hối hận cả đời!
Dù bây giờ cô đổi nhiều, nhưng lỡ như... vẫn nên phòng ngừa thì hơn.
Hoàng Thục Mẫn cũng hiểu rõ, trong lòng hối hận vì lúc nãy gặp Lương Thanh Thanh ở nhà chính chuyện cho cô . Nếu Thanh Thanh , nũng với chồng một chút thì chắc chắn sẽ thành công!
Trong đầu lướt qua vài suy nghĩ nhưng ngoài mặt cô vẫn ngoan ngoãn gật đầu.
Hai một một về sân , gặp em Lương Thư Cường và Lương Quân Cường đang cầm ngải cứu xông nhà. Lương Thanh Thanh bên cạnh xem náo nhiệt, thấy Mã Tú Chi và Hoàng Thục Mẫn trở về còn vui vẻ chào hỏi.
Con bé , tính kế mà chẳng gì, còn như đứa ngốc.
Mã Tú Chi , lắc đầu. Bà chỉ mong con gái bình an, vui vẻ cả đời. Những gia đình quanh co phức tạp như , cho dù giàu đến cũng hợp với cô.
"Lại đây ăn dưa hấu , hôm qua tri thức Phạm mới mua về đấy."
Lúc họ mới để ý bàn trong nhà chính thớt, d.a.o và mấy miếng dưa hấu cắt đều tăm tắp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-202-a.html.]
Ruột đỏ tươi, vỏ xanh biếc, hạt đen lấm tấm, dưa vớt từ giếng lên còn mát lạnh, thôi khiến nuốt nước miếng.
Hoàng Thục Mẫn bĩu môi. Phạm tri thức đúng là hào phóng!
Trưa về đào ăn là cô ngạc nhiên , ngờ buổi chiều còn dưa hấu. Nếu chuyện mà truyền ngoài, dân làng chắc sẽ trợn tròn mắt vì ghen tị!
Trước đây cô còn thấy thanh niên trí thức phân về nhà là rắc rối, giờ thì chỉ mong điểm thanh niên trí thức mới xây cứ chậm chậm , để Phạm tri thức ở thêm vài ngày nữa.
"Mỗi một miếng, ăn nhanh lên, ngọt lắm đấy." Lương Quân Cường xông phòng của Lương Thanh Thanh xong, còn nồng mùi ngải cứu. Bây giờ quen ăn ké Phạm Diễn Hành, thậm chí càng nghĩ đến việc là “sói đuôi to” cướp mất em gái , càng chiếm thêm chút lợi, hừ!
"Chú Diễn Hành quá, cháu thích chú ." Tùng T.ử híp mắt, ôm miếng dưa hấu, mặt đỏ bừng như chú mèo con.
Vừa rửa tay xong , Phạm Diễn Hành thấy câu . Anh bật , xoa đỉnh đầu bé. Hôm nay Tùng T.ử Lương Học Dũng cắt tóc, tóc ngắn chạm cứng.
"Thật ? Vậy là chú cũng khá lòng đấy." Vừa về phía bóng dáng yểu điệu đang trong sân.
Ánh mắt hai chạm trong trung, khiến câu của càng thêm ẩn ý.
Lương Thanh Thanh đỏ mặt, thầm mắng hổ.
"Chú tiền, ai mà thích tiền chứ?"
Tùng T.ử tuy nhỏ nhưng hiểu chuyện, lời khiến ai cũng bật mà gì.
Cả sân nghiêng ngả, chỉ Lương Thanh Thanh như đ.â.m trúng tâm tư, phản ứng đầu tiên là chột nhắm mắt , móng tay bấm lòng bàn tay. Phản ứng thứ hai là phản bác, nhưng chẳng phản bác thế nào, vì đúng là mục đích ban đầu của cô .