70 Người Đẹp Làm Tinh Ôm Lấy Đại Lão - Chương 219: A

Cập nhật lúc: 2025-12-13 03:13:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dù trong lòng còn nặng trĩu nhưng thời gian chẳng vì ai mà dừng —bất giác gần cuối tháng...

________________________________________

Thời gian cứ thế trôi qua, Lương Quân Cường dần dần bình phục, tính cách cũng trở sự thẳng thắn thường ngày. Chỉ thỉnh thoảng ngẩn đang nghĩ gì, nhưng thể chắc chắn một điều: tuyệt đối còn nghĩ đến Hoàng Thục Mẫn nữa.

Bởi vì hôm đó, Hoàng Thục Mẫn từng lén đến tìm , van xin , nhưng từ chối thẳng thừng. Cuối cùng chỉ thể ủ rũ về nhà họ Hoàng trong thất vọng.

Chuyện ồn ào ở nhà họ Lương cũng chỉ gây chút xôn xao trong làng. Mọi bàn tán mấy ngày cũng thôi, vì chẳng bao lâu , một tin lớn hơn chiếm trọn sự chú ý: đài phát thanh mà làng chuẩn xây dựng cuối tháng nay bắt đầu tuyển thời hạn!

"Thanh Thanh, con ở đấy?"

Mã Tú Chi bước qua cổng vội tìm khắp sân, đảo mắt một vòng liền thấy Lương Thanh Thanh đang bóng cây, cầm bản thảo ghế tre.

"Có chuyện gì thế ?"

Còn kịp đặt tờ báo xuống, tay cô Mã Tú Chi kéo lấy:

" như con đấy, đài phát thanh bắt đầu tuyển phát thanh viên ! Cả làng đang vây quanh quảng trường xem thông báo, mau với !"

Tin tức như một tiếng sét đ.á.n.h tim Lương Thanh Thanh. Cô chớp mắt, đến mức ngỡ ngàng, bởi lúc từ miệng Hoàng Nhã Lệ cô phong thanh về việc , chỉ là mãi thấy động tĩnh gì nên đ.â.m bán tín bán nghi.

Dù trong lòng khá chắc chắn, cô vẫn tránh khỏi thấp thỏm. Sợ đổi chính sách, lo cả mấy ngày, cuối cùng cũng xác nhận – dù là đến muộn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-219-a.html.]

Vừa nghĩ Mã Tú Chi kéo , hai con chạy thẳng tới quảng trường. Tới nơi, Lương Thanh Thanh thấy chỗ đó kín , chen bên trong quả là chuyện khó như lên trời.

May , đội trưởng Tạ Khánh Bảo mặt từ sớm để duy trì trật tự. Trên tay cầm chiếc loa lớn, ông trấn an:

"Đừng chen lấn! sẽ thông báo cho đây!"

Uy tín của Tạ Khánh Bảo trong làng cao. Vừa mở miệng, tiếng ồn ào lập tức lắng xuống. Dù phần lớn bà con đều chữ, nổi tờ thông báo chữ đen giấy trắng , tới đây chủ yếu là hóng hớt. Giờ to cho , ai cũng hài lòng.

Lương Thanh Thanh và Mã Tú Chi chen lên nữa, chỉ phía , căng tai lắng . Giọng phổ thông của Tạ Khánh Bảo lẫn với âm điệu địa phương, nhưng vẫn rõ ràng từ đầu đến cuối.

Mọi chỉ nhớ vài từ quan trọng: Tuyển phát thanh viên và kỹ thuật viên, mỗi bên hai , nam nữ đều . Lương tháng mười lăm đồng. Ưu tiên địa phương. Không bao ăn ở, nhưng cuối tháng phát phiếu trợ cấp.

Cả quảng trường như nổ tung vì phấn khích. Ai nấy đều mừng rỡ, hận thể ngay lập tức chạy lên công xã xin phỏng vấn. Nếu trúng tuyển, chẳng là tổ tiên phù hộ đó !

Dù lương của phát thanh viên bằng công nhân thành phố, nhưng ở vùng quê thì đây là con trong mơ. Một nhà nông bình thường tằn tiện cả năm may mới để dành vài chục đồng, trong khi phát thanh viên mỗi tháng mười lăm đồng, kể còn phiếu.

Một thể nuôi cả gia đình!

"Đừng mừng vội! Không đội trưởng điều kiện tuyển chọn gắt ? Phải ngoại hình ưa , , soạn bản thảo, còn chuẩn tiếng phổ thông. Cô học xong lớp xóa mù chữ thì ai mà tuyển?"

"Thế giọng địa phương nặng như cô thì chắc gì qua nổi vòng đầu!"

"Trong làng , thấy công việc chắc chắn rơi tay đám thanh niên trí thức."

Loading...