Cô ngờ rằng chuyến công tác hỗ trợ gặp một mầm non sáng giá đến thế. Trong lòng mừng hưng phấn, cảm giác như nhặt báu vật. Bao nhiêu mệt mỏi vì phỏng vấn đủ loại kỳ quặc mấy ngày nay, giờ phút đều tan biến sạch.
"Đồng chí Lương, cô hãy giới thiệu sơ qua về bản ."
Điền Phong Xuân mỉm cô, cố gắng để khuôn mặt nghiêm nghị trở nên gần gũi hơn.
Vừa bà lên tiếng, hai giám khảo bên cạnh đều bất ngờ sang . Ai mà , vị lãnh đạo cấp cao từ tỉnh xuống ban đầu còn tỏ tích cực trong công tác phỏng vấn, nhưng càng về càng im lặng. Ngoài việc thỉnh thoảng hỏi vài câu qua loa, phần lớn thời gian bà chỉ .
Họ từng nghĩ bà đang lười biếng, mỗi xuất hiện chỉ để thành quy trình. đến khi chốt danh sách trúng tuyển, bà thể chỉ chính xác ưu nhược điểm của từng .
Giờ mới hiểu: bà chẳng , mà là "tra tấn" đến mức lên tiếng. Dù cũng là “rừng lớn thì đủ loại chim”, đa đến phỏng vấn chỉ chăm chăm tiền lương và phụ cấp, thật sự đủ tiêu chuẩn thì hiếm hoi.
Khổ nhất là những giám khảo như họ, ngoài công việc chính còn bỏ thời gian lọc "nhân tài" trong đống hồ sơ lộn xộn, cố gắng tìm đủ năng lực đảm nhiệm vị trí.
Mà đồng chí Lương Thanh Thanh – thể khiến Điền Phong Xuân chủ động đặt câu hỏi – điều đó đủ chứng minh cô trong tầm ngắm.
Nghĩ đến đây, các giám khảo khác cũng đồng loạt ghi tên cô sổ, tập trung lắng phần trả lời.
“ tên là Lương Thanh Thanh, 19 tuổi, quê ở thôn Đại Bình, xã Hồng Miêu, trình độ học vấn cấp hai. Bình thường thích sách, tiếp thu tư tưởng mới, cũng vài cảm nhận khi ...”
Bài giới thiệu Lương Thanh Thanh chuẩn kỹ từ nên tự tin, mặt đỏ, tim đập nhanh. Cô chọn những điểm dễ ghi điểm với giám khảo và lãnh đạo, từ sở thích đến quan điểm đều nhắm thẳng mục tiêu trúng tuyển.
Sau khi cô xong, giám khảo gật đầu hài lòng, còn những phỏng vấn đó thì c.ắ.n chặt môi, hối hận đến mức tự đ.ấ.m . Cùng ở một thôn, chẳng lẽ họ Lương Thanh Thanh thường gì? ai chứng cứ chứng minh cô đang dối phóng đại.
Vì cô thể giới thiệu bản ngắn gọn, súc tích mà vẫn đủ ý, thừa một câu nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-228-a.html.]
Trong khi họ thì hoặc quá dài dòng, hoặc chỉ vài câu hết ý, chẳng để ấn tượng gì.
Giá mà họ cũng dối một chút như cô, chẳng ai phát hiện, quan trọng là giành thiện cảm của giám khảo. hối hận cũng vô ích, thời gian .
Các giám khảo tiếp tục đặt vài câu hỏi, Lương Thanh Thanh trả lời trôi chảy. Đến cuối, Điền Phong Xuân đột nhiên dậy, cầm một quyển sổ lên, khuôn mặt lộ vẻ hứng thú:
“Tiếng phổ thông khá , cô thể thử bài ngay tại chỗ ?”
Một giám khảo bên cạnh vô thức liếc , đồng t.ử lập tức co . Bà cầm báo sách nào – mà là sổ tay cá nhân của chính !
Quan trọng hơn, trang giấy... lấy một chữ!
“Phó cục Điền, bà...”
Lấy nhầm chăng?
Lời còn hết, Điền Phong Xuân khoát tay, cắt ngang:
“Chính là bài .”
Hiểu rằng bà dụng ý riêng, vị giám khảo liền ngậm miệng, ánh mắt Lương Thanh Thanh cũng đổi. Xem xã Hồng Miêu sắp một con phượng hoàng bay thật .
Chỉ cô đủ bản lĩnh đón lấy vận may .