Người còn tên Trần Quyên, cũng là thanh niên trí thức trúng tuyển phát thanh viên, chỉ là cô lớn tuổi hơn, kết hôn sinh con ở làng. Nghe một bé trai năm tuổi và một bé gái hai tuổi.
Mấy trò chuyện vài câu đầu cuối nhưng cũng khiến khí giữa họ gần gũi hơn, cùng trở về ký túc xá.
Không lâu , Chu Lệ Lan và Vương Xuân Vinh cũng về đến. Hai tay trong tay, trông vui vẻ, cửa chào hỏi .
Thấy , Lương Thanh Thanh khỏi nhẹ nhõm thở phào. Tình hình hiện tại vẻ như ký túc xá “kẻ kỳ quái” nào khó ở, nhưng cũng thể chắc chắn. Dù cũng chỉ mới gặp , là quỷ sống chung mới .
Chỉ là cô hy vọng trong hơn nửa tháng tới đây sẽ xảy chuyện gì, cứ bình an trôi qua là .
Mọi còn thiết, vài câu khách sáo ai nấy đều lấy quần áo rửa mặt.
Ngày mai là ngày đầu tiên bắt đầu khóa đào tạo chính thức, ai cũng giữ sức, nên đều tranh thủ ngủ sớm. Cả nhóm cầm chậu rửa mặt lục tục ngoài.
Lương Thanh Thanh ăn xong nên bụng còn no, thấy phòng rửa mặt đang xếp hàng dài liền chen , lấy từ ngăn bàn một quyển sách g.i.ế.c thời gian. Đây là sách mượn của Phạm Diễn Hành. Sách của nhiều, phần lớn là loại “sách đỏ” đang thịnh hành. Cô chọn tới chọn lui mới lấy một cuốn tự truyện nội dung khá hấp dẫn.
Mấy thể loại hàn lâm cao siêu , cô thật sự thích , cũng .
Cô cứ thế thoải mái , ngờ khiến Chu Lệ Lan ở giường đối diện chú ý. Cô chớp chớp mi, vẻ tò mò Lương Thanh Thanh đang gì, nhân lúc nhặt đồ liền nhanh mắt liếc bìa sách.
Không ngờ Lương Thanh Thanh cũng tự truyện nhân vật, còn là tác giả mà cô yêu thích! Trong lòng dâng lên cảm giác như tìm tri kỷ.
“ còn mấy cuốn sách của tác giả đó, nếu thì thể cho mượn.”
Vừa dứt lời, Chu Lệ Lan mới nhận suy nghĩ trong lòng, vành tai đỏ bừng, đồng thời khỏi Lương Thanh Thanh với vẻ mong đợi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/70-nguoi-dep-lam-tinh-om-lay-dai-lao/chuong-257-a.html.]
Không khí yên tĩnh trong phòng phá vỡ, Lương Thanh Thanh ngạc nhiên ngẩng đầu, vô thức về phía các giường khác. Phát hiện họ đều ở đó, cô mới nhận Chu Lệ Lan đang chuyện với .
Thấy Chu Lệ Lan đỏ mặt vì lời , Lương Thanh Thanh vội thẳng dậy, gượng:
“Cảm ơn nhé, cũng đang tìm sách để g.i.ế.c thời gian.”
Thực cô hứng thú với thể loại lắm, nhưng nếu nhận lời, Chu Lệ Lan thể sẽ ngại đến mức dám chuyện với cô nữa.
“Thật ?”
Chu Lệ Lan vốn đang cúi đầu ngượng ngùng, xong câu đó thì lập tức ngẩng đầu, đôi mắt lấp lánh như thắp sáng.
“Thật mà.”
Lương Thanh Thanh phản ứng của cô , khỏi bật . Cô thật sự ngờ Chu Lệ Lan tính cách như , thậm chí chút đáng yêu.
Chu Lệ Lan xong thì mượn cớ chỉnh kính để che nụ , hít sâu một bước đến tủ:
“ lấy cho cô.”
Chẳng bao lâu, Chu Lệ Lan ôm đến ba quyển sách dày cộp, đặt lên bàn của Lương Thanh Thanh. Khi đặt xuống phát một tiếng “bịch” trầm đục. Lương Thanh Thanh chồng sách còn dày hơn cuốn cô đang cầm tới một nửa, trán giật giật, cảm giác đầu bắt đầu đau. Một nỗi hối hận trào dâng trong lòng.
“Ba cuốn đều . Nếu cô xong bàn luận cảm nhận, sẵn lòng ^^.”